"Đây...đây là đâu..."
Linh hồn Tuyết lão ngao du trong 1 mảnh không gian không biên giới, không cố định.
"Uhm...không phải ngươi rất muốn Thấu Thiên Kính của ta sao, bây giờ ngươi đã được mãn nguyện....hahahaha..."
Thiên cầm trên tay chiếc nhẫn không gian vui vẻ đáp lại.
Chiếc nhẫn này tất nhiên chính là của Tuyết lão lúc trước, chỉ là bây giờ...Tuyết lão sao., phải gọi là Tuyết Kính mới đúng.
Nhìn lại hoàn cảnh không còn 1 ai, Thiên lại 1 lần nữa đi vào trong căn nhà đã bị nổ nát tới cạnh miệng núi lửa.
Tuyết Kính lẳng lặng theo sau.
Hiện trường đây vốn không còn lại cái gì, luyện khí các xưa kia bây giờ đã thành 1 mảnh đất trống lốc, nguyên ngọn luyện khí phong cũng thấp xuống còn 1 nửa tròn tròn nhô lên.
12 vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn và Vũ Đương Không ai nấy đều trọng thương ngất xỉu, e rằng họ có muốn tỉnh lại cũng cần thêm 1 ít thời gian nữa mà muốn từ trận chiến đấu ngày hôm nay lấy lại tâm lý hoạt bát xưa kia...e rằng lại càng lâu hơn
Qua trận thi chú vừa rồi, toàn bộ tinh hoa thân thể của Tuyết lão đã hoàn toàn bị hấp phệ về kính ảnh này, linh hồn của lão bị nguyên vẹn giam lại trong mảnh nhỏ bán thức hải của mình, chỉ là bán thức hải này bây giờ lại là nằm trong 1 thế giới của vô số hình ảnh tương phản, thế giới đặc thù của Thấu Thiên Kính.
"Ta thất bại....tại sao lại như vậy....tại sao ta lại thất bại, ai trên đời này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2874437/chuong-779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.