Phía trước mắt
Thiên 1 tay nắm chặt cổ Vũ Thiên Hoa nhấc bổng lên cao như nắm 1 con gà. Còn Vũ Thiên Hoa thì cả người bị 1 đạo phù văn kỳ dị trói buộc không thể động đậy, mọi lực lượng trong thân giống như bị tháo nước.
Vũ Thiên Hoa sắc mặt thảm bạch không còn sót lại 1 chút gì kiêu ngạo của 1 siêu cấp thiên tài địa vị khiến thường nhân khúm núm nữa mà thay vào đó, chính là sự nhăn nhó của đau đớn xác thịt lẫn thù hận và sỉ nhục.
"Ngươi....mau buông ta ra"
Ánh mắt Thiên trong veo nhìn tới hắn, trong ánh mắt này tuy là trông có chút hồn nhiên nhưng lại không có 1 chút tình cảm, miệng hắn đạm mạc thốt ra 2 chữ.
"Vì sao..."
"Vì...vì sao...haha...vì ta là đại thiên tài Vũ gia....vì ta là người vũ gia, và vì ngươi chỉ là 1 kẻ hạ tiện....nói cho ngươi biết, nếu hôm nay ngươi dám động tới 1 sợi tóc của ta....ta đảm bảo ngày mai xác ngươi sẽ bị tra tấn đến chết rồi treo lên cổng thành....ngươi nghe rõ chưa"
"Ta hỏi ngươi vì sao...là vì sao lại giết người vô tội...không hỏi vì sao ta phải thả ngươi"
"Hahahaha....lũ hạ tiện không đáng 1 xu đó sao....giết mà còn cần lý do...hahahahaha..."
"Hạ tiện....không đáng 1 xu....tốt...vậy thì ngày hôm nay....ta cũng cho người ta biết...thế gian không chỉ có chúng ta hạ tiện"
"Ngươi....ngươi muốn làm gì..."
"Mau thả ta ra, nếu không ngươi sẽ không sống...ahhh....ngươi....ngươi...." còn chưa nói xong thì cổ đã bị bóp chặt không nói được 1 lời.
Tử vong...1 loại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873978/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.