Vertuypaosan xưa nay vẫn rất tự tin vào thực lực của mình,...thậm chí hắn còn có chút ngạo mạn nghĩ rằng mình đã xếp vào hàng cao thủ đệ nhất giới tu luyện giả.
Nhưng mà hôm nay hắn mới phát hiện ra là mình quá ngây thơ....thực lực mà hắn luôn tự hào đó không khác gì là 1 đứa con nít yếu đuối
"Được rồi...mau đứng lên đi không cần phải làm cái điệu bộ đáng thương đó đâu..." Hoàng Chính Hào cười nói
Vertuypaosan lập tức bắn người lên, tay lập tức ôm lấy Hoàng Chính Hào hét lên
"Anh....anh mau nói cho em biết...phải làm sao mới có thể tấn thần....anh mau nói đi..."
Nhưng mà ngay lúc này Thiên ở phía bên khẽ nhíu lông mày 1 cái
Vertuypaosan vẫn giống như 1 đứa con nít đòi quà, còn Hoàng Chính Hào lại như trưởng bối bắt đầu giảng giải từng chút từng chút một
Không khí lâm vào 1 trạng thái kỳ lạ, chỉ có mình Thu Sương là chú ý tới sắc mặt của Thiên...
"Thiên con...con sao vậy..."
Thiên đưa cặp mắt nghiêm trọng tới nhìn vertuypaosan nói
"Mọi người...chúng ta bị theo dõi"
Hoàng Chính Hào và vertuypaosan đều thống nhất đua cặp mắt thao láo lên nhìn Thiên.
Thấy sắc mặt Thiên đầy vẻ nghiêm túc lúc này vertuypaosan mới bỏ đi sắc mặt tò mò
Ngay lập tức lão Hoàng Chính Hào và Thu Sương thả ra thần thức phong tỏa hết cả 1 phạm vi tphcm kiểm tra khắp nơi
Còn vertuypaosan lại thả ra vô số những phù văn nhỏ nhỏ như nòng nọc lít nha lít nhít phóng ra khắp nơi, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873728/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.