Loạn lưu không gian vỡ vụn khiến 1 vùng trời đều mất đi ánh sáng, sức hủy diệt của nó không thua gì 1 quả bom nguyên tử cỡ lớn
Chỉ khác là phạm vi phát nổ này lại được thu nhỏ chỉ còn 100km² mà thôi
Nhìn lại 1 vùng không gian rách nát đang từ từ tái tạo lại, Thập Tự Hồng Y nhếch lên 1 bên miệng 1 cách rất khinh thường
Sắc mặt lão trắng đi, lực lượng trong thân đã cạn kiệt
vũ dực thu lại sau lưng
Quy giáp thu lại
Song thủ trở lại bình thường
Trường lực mất đi
1 Thập Tự Hồng Y như thần như ma khủng bố cũng vì đó mà trở về bình thường, hiện giờ...lão không khác gì 1 phàm nhân bình thường nhất
1 thân cơ bắp cuồn cuộn và mái tóc vàng óng, gương mặt sắc lạnh
Không 1 mảnh vải che thân, lão cứ như vậy lãnh ngạo đứng giữa không trung nhìn về phía tàn tích không gian đang nối liền
Bỗng nhiên lông mày nhíu lại
Trong đám loạn lưu kia...vẫn thoáng ẩn hiện thân hình 1 con chó đang lười biếng duỗi người đón nhận những đợt xung kích cuối cùng từ những vết rách không gian nhỏ
"Tạch....xẹt..." ruốt cuộc dư âm 1 trảm đó mất đi, thân hình Tiểu Hắc hoàn toàn hiển lộ ra trước mắt Thập Tự Hồng Y
"Không thể nào...." ông ta bất ngờ
Tiểu Hắc duỗi duỗi thân người làm động tác thỏa mãn sau đó ngáp 1 cái thật dài rồi mới chậm rãi hư không bước tới
Miệng nó ngoác ra, làm như sướng khoái làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873684/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.