Cây không rễ không gốc là cây chết.....
Người mất gốc thì người không thành người
Chim không tổ thì chim bay về đâu....
Con người sinh ra đều có cội nguồn....có gốc gác....có quê hương.....nhân loại sống trên đời nếu quên mất đi những thứ đó
Thì nhân loại là gì....con người thành gì....kiếm tiền ra để làm gì....giầu sang có để làm gì...quyền lực cao để làm gì....khi mà ngay cả nguồn gốc của chính mình cũng quên đi....
Mọi cố gắng của bản thân lúc đó còn ý nghĩa gì....
Có Đạo đức.....mà uống nước không nhớ nguồn
Có Nhân phẩm....mà ăn trái không nhớ người trồng cây...
Người sinh ra nếu đã có đủ mọi thứ....nhưng lại thiếu đi đi gốc gác....thì người có là người hay không....
Nếu bản thân còn không biết mình là ai....vậy thì còn cầu mong cái gì thành tiên thành thần....thành chánh quả...cầu cái gì kiếp trước, kiếp sau....cầu cái gì Thiên đường địa ngục ...
Nếu trời đất này đức thần linh tối cao có thể thay thế được cả cha mẹ...thay thế được cả tổ tông..
Vậy thì còn cần cha mẹ làm gì....còn cần vô số khổ cực và yêu thương nuôi nấng của cha mẹ làm gì...
Cần gì phải có ông bà...cân gì phải có họ hàng....cần chi gia đình....cần chi sinh con....
Thần thánh có thể thay thế được tất cả, có thể sáng tạo tất cả....vậy sao họ không nặn luôn ra cả thế giới và ban luôn cho con người tất cả luôn đi...
Cha mẹ dùng tâm huyết cả 1 đời để nuôi dưỡng con cái....đến chết rồi chỉ còn 1 nhúm tro, nhưng con cái lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873650/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.