"Cậu Thiên....cám ơn cậu....tôi hiểu rồi..." chú Tịnh nói
"Uhm...cám ơn cậu...2 vợ chồng chúng tôi rất biết ơn cậu...cám ơn..." thím cũng xụt xịt nói
"Thím...thím nói gì vậy....người trong xóm chúng ta có ai mà không giúp đỡ nhau...." Mai ôm lấy thím nói
"Uhm...cậu Thiên nè....tôi có 1 chuyện này không biết cậu nghĩ sao..."
"Dạ..."
"Đứa con gái của tôi đã vì 1 chút tài sản này mà phải làm cái chuyện táng tận đạo đức như thế....thân làm cha như tôi cũng cảm thấy có tội....tôi không đưa cho nó sổ đỏ, nó liền bảo tôi tham lam...."
"Tôi cảm thấy vì 1 miếng đất này lại sinh ra chuyện như vậy....tôi thật sự không muốn....tôi không muốn vì 1 chút tài sản này mà tình cảm gia đình lâm vào cảnh thế này....cậu Thiên....không biết, cậu có thể thay tôi...tiếp nhận nó có được không...."
Thiên bình tĩnh nhìn chú, nhóc Nam cũng nhìn....mấy chục người bên cạnh cũng nhìn
"Ý chú là...."
"Sổ đỏ hiện tôi đang để nhà anh Kỳ....đây là giấy sang nhượng....vợ chồng tôi đã nghĩ kỹ rồi....cậu có thể giúp tôi chăm sóc miếng vườn này không..."
Thiên trầm lặng nhìn chú Tịnh 1 lúc...
"Chú nghĩ kỹ chưa....đó là 1 miếng vườn....nhưng cũng là 1 khối thịt béo....1 cái mỏ vàng đấy....rất là quý giá..."
"Cậu quên rồi sao....cái kho báu này....là do chính tay cậu tạo ra mà....kể cả sinh mạng 2 vợ chồng tôi. ..cũng là do cậu cứu vớt ra..."
"Nếu không có cậu, thì miếng vườn này cũng không có trở thành đáng giá như vậy....tôi tin...nếu nó vào tay của cậu....nó sẽ càng thêm giá trị hơn nữa....chỉ có cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873642/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.