Nghe được câu đó của diễm, lòng Thiên sướng rơn lên suýt chút là nhảy cẫng lên....sau bao nhiêu cô gắng, bao nhiêu gian khổ rốt cuộc cũng qua được khổ ải để tới tây thiên
Tây Thiên ơi....ta tới...
Cảm thán ông trời quá mức cân bằng, hắn thề, nếu như hắn mà biết ông ta ở đâu, hắn sẽ đè ổng ra hôn dúi dụi mấy cái để tỏ lòng biết ơn
1 đời chí tôn, rốt cuộc cũng có 1 lần kích động đến quên cả trời đất
Trong niềm vui phơi phới, hắn lại càng thêm mạnh dạn, hắn hôn lên môi nhỏ, luồn đầu lưỡi vào mút lấy quỳnh tương ngọc dịch...hắn hôn lên trán, lên cổ, lên ngực, lên bụng và hôn cả....
"Hư...um...uhm...hum....aaa..." khi nụ hôn đó chuyển tới nơi nhậy cảm nhất, 2 chân diễm cũng rất tự nguyện nhẹ dang ra, để lộ ra 1 vùng khe hở trắng trẻo hồng hào tuyệt mỹ
Không có 1 cọng cỏ non, khắp nơi chỉ có làn da mũm mĩm màu mỡ, mịn màng khiến người nhìn mà chỉ muốn cắn mấy phát, ẩn dưới làn da và phần mu béo múp là 1 khe hở mê người
Đường kẻ xinh đẹp như 1 nụ hoa chớm nở để lộ ra mầu hồng hấp dẫn và 1 chấm nhỏ, 2 miếng bít tết hồng hào óng ánh ngọc dịch
Đầu lưỡi Thiên nhẹ tách cái đường kẻ mĩ miều này ra luồn vào sâu bên trong, ngậm nhẹ lấy cuống hoa đầy phấn kích kia
Tiếng rên rỉ của diễm dần cao vút lên, âm nguyên đã căng đầy, cơ thể đã đạt đến trạng thái cần thiết nhất cho việc song tu, mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873342/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.