"Sao hả....con có cảm nhận gì không..." Cô Thùy kiêu hãnh nhìn con gái sau đó đắc ý nhìn Thiên
"Hihi....cô hỏi con thì được gì đâu....con dốt lắm....âm nhạc thì con 1 khiếu cũng không thông....dốt đặc cán mai..."
"Uhm....thì con cứ nói suy nghĩ thật của mình thôi...nghe gì thì nói đó...."
"nhìn Nguyệt đánh đàn...con chỉ biết nghe với nhìn tay thôi, chứ có khác gì đàn gảy tai trâu đâu...hi" Thiên xoa xoa đầu làm điệu bộ trông "lúa" và "gà" bà cố luôn
Lòng hiếu thắng của Nguyệt bắt đầu trõi dậy, cô khẽ đưa mắt qua nhìn Thu 1 cái đầy thiện chí rồi nói "Hi...anh thích đàn tranh mà....chỉ cần thích là có thể đánh được....anh ngồi xuống đây đi"
Thế là Nguyệt nhường chỗ để lại 1 chỗ ngồi còn đầy hơi ấm và mùi thơm nhẹ còn lưu luyến chưa tan
Thấy ánh mắt của Nguyệt, Thu bắt đầu cảm thấy 1 cảm giác nguy cơ sực đến...trái tim khẽ đập nhanh cô đưa mắt tới nhìn Thiên
Thiên thì ngược lại, nãy giờ hắn rất khó chịu vì không thể nhớ ra được mình đã từng gặp Nguyệt ở đâu, mắt hắn cứ nhìn nhìn rồi lại ngẫm ngẫm...vô tình lại sinh ra 1 trạng thái giống như dại gái, Thu không nghi mới lạ
Mà con gái mà, nhìn thấy điệu bộ hắn như vậy mà không khó chịu mới lạ, 1 cảm giác bứt rứt khó chịu và ghen tuông lạ lùng truyền đến....Thu...lần này đã không thể không đưa cặp mắt thiếu nhân từ về phía Nguyệt
Nhìn sang Mỹ Nữ Lão Sư Cọp Cái bên cạnh, sau đó nhìn thấy ánh mắt cổ vũ của cô Thùy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873325/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.