"Anh nói đùa hà....nguyên lực sao có thể vượt qua trăm ngàn dặm không gian để truyền được....hi"
1 dặm không gian đối với 1 tiên nhân là bằng 300 năm ánh sáng, mà tâm ngọc này có thể cảm ứng được mảnh tâm ngọc khác ở 1 khoảng không gian chừng hơn 2 ngàn dặm....mà có thể làm ngọc này hơi phát nhiệt 1 chút thì khoảng cách đó cũng chừng gần 1 ngàn dặm thôi...
"Em không tin..." vừa nói Thiên vừa cầm lấy miếng ngọc lớn bằng 3 ngón tay mầu hồng ngọc tuyệt đẹp, bên trong còn có vô vàn hoa văn long phượng đang bọc quanh lấy 3 giọt máu ở chính giữa
"Uhm...không sai...đúng là 1 miếng Thiên địa tuyệt phẩm lục cảnh tâm ngọc, giá trị tuyệt đối không nhỏ ah..." Thiên vừa lật qua lật lại ngắm nhìn, 1 tay lại tựa như vô thức vẽ lên từng vòng tròn kỳ lạ trên không trung
Tiểu Khiết nhìn thái độ cảm thán của Thiên mà cười cười...nhìn hắn giống y như 1 tên nhà quê lần đầu nhìn thấy bảo vật vậy...nhìn cái mặt hắn ngu ngu mà không nhịn được cười...
Điểm đáng làm nàng vui nhất, đó là trong cặp mắt đó...không có lấy 1 chút nào tham lam...miệng thì chậc chậc mê luyến, nhưng mắt lại long lanh hiếu kỳ...tồn tại trong đó hoàn chỉ có thưởng thức...không có 1 chút nào dục vọng chiếm đoạt....
"Hehe....nếu như ta mà mang viên ngọc này đi bán...chắc phải mua được mấy tiên nữ xinh đẹp như em về đó....hahaha...."
"Anh có ngon thì đem bán đi...coi người ta có giết người cướp của không..." tiểu khiết học theo cách nói chuyện của hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873302/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.