4 giờ sáng, từ giờ cho tới sáng vẫn còn quá sớm...2 tiếng đồng hồ thật sự quá dài, mà bản thân hắn dương khí còn thịnh...2 cô gái vừa phá thân căn bản không thể thỏa mãn nổi được hắn
Thế là 1 cuộc hành trình mới lại bắt đầu
...........
Phía bắc Thiên tháp, khu Thiên mệnh dị năng giả đóng trú, phòng cẩm phong
Từ cái lần thức tỉnh Thiên mệnh "âm nguyên chi hàn" rồi lại cùng Thiên làm chuyện cá nước...mới đó cũng đã gần nửa tháng
Nửa tháng này tuy đối với 1 tu luyện giả là ngắn ngủi, nhưng đối với cẩm phong thì lại quá dài
Từ cái lần bị hắn phá thân đó, cơ thể và tâm trí cô giống như bị trúng 1 chất độc mãn tính
Không lúc nào cô ngừng nhớ tới hắn được, đêm ở Thiên tháp dài lắm....đặc biệt là đối với 1 người con gái cô độc thiếu thốn sự an ủi như cô...tu luyện thì lại khó tập trung
Trong lòng cô bắt đầu ẩn chứa 1 chút oán hận, oán hận cái tên đã làm mình tương tư đó,...oán hận hắn làm cô khó chịu....oán hận hắn không chịu đến gặp mình
"Hạnh phúc" 1 chữ này là hắn nói sẽ cho mình, vậy mà lâu như vậy mà vẫn không thèm tới thăm, làm cô nhớ hắn....cả người cũng bứt rứt khó chịu
Âm nguyên trong cơ thể tích chứa đã quá đầy đủ, cơ thể trở nên bứt rứt khó chịu...thèm muốn...nhưng lại không có chỗ phát tiết.
Cùng 1 người đàn ông khác sao....không bao giờ.
Đừng nói là tâm tư của cô bây giờ chỉ nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873266/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.