"Không biết lý do vì sao ông lại tin tôi vậy...ông trần trung việt"
Trần trung việt lâm vào 1 lát hồi ức sau đó nói "đó là theo gia phả...từ đời ông cố tôi...theo lịch sử lâu đời truyền lại quả thật từng có 1 nguyện vọng mờ nhạt được ghi lại sau cuốn gia phả mà đời tộc trưởng nào cũng phải thuộc lòng, nhưng mà đã lâu rồi không ai quan tâm nữa"
"Uhm...điều ước gì vậy"
"Nguyên văn tôi không nhớ, nhưng tôi nhớ điều ông ấy nói là..... chúng ta...là đang sống trên thân thể ngài...được hưởng chung giòng máu và thừa hưởng can tâm từ ngài...con cháu trần gia ta phải đời đời thờ ngài..."
Trần trung việt trầm ngâm nói
"Hôm nay nghe lời của cậu tôi mới hiểu,...long...không lẽ ngài ở đây chính là thân thể...long hay sao"
Thiên có vẻ bất ngờ với việc có người biết được việc này, theo lý thì sao lại có thể có người biết được chứ
"Vậy ông nói xem, thổ địa nước ta có hình gì..."
"Chữ s....không lẽ....ý cậu là...."
"Ông thông minh như vậy...chắc không cần tôi nói nữa...." Thiên rất tán thưởng cho nghị lực và tầm nhìn của vị thủ tướng này..."
Thiên nhìn qua 3 con người không vừa mắt kia rồi nhìn sang trần trung việt nói
"Khi vừa gia nhập thanh bang, sẽ nhận được long lực tẩy rửa, thức tỉnh lại huyết mạch cao quý của mình,...bản tính long tộc rất cao ngạo và bại não, nhưng con người lại có lòng quả cảm và thông minh, khi được thừa hưởng long huyết, trở thành 1 long nhân...dân tộc ta sẽ có đầy đủ trí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873224/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.