"Mẹ nuôi...mẹ sót thương cho nó cũng đúng...dù sao mồ côi cũng không có tội...dù sao thất học cũng không có tội, nhưng mà mẹ quên rằng hắn ta đã lừa gạt mình hay sao...mẹ không thấy hắn xuất hiện quá đúng lúc hay không...."
"Tại sao sớm không tới, muộn không tới, mà hắn lại tới ngay lúc mẹ cần nhất, sau đó làm mấy trò mèo cứu người gì đó....mẹ...cha là bị người ta làm té mà bị thương đó....mẹ có từng nghĩ ...sự trùng hợp này quá kỳ lạ hay không..."
"Im đi..." bây giờ ngọc hân đã không thể nào nhịn nổi nữa
Tình cố lấy 1 lý do, 1 logic thật hợp lý để hắt nước bẩn lên người Thiên, nhưng mà hắn lại không hề biết rằng người làm tổn thương Hà Phàm lại chính là anh hai ông hà toàn, mọi chuyện đều tận mắt ngọc hân nhìn thấy. Sao bà có thể chấp nhận nổi việc ân tình lớn bị người ta nói thành lừa đảo được.
"Kịch sao...Tình ah...ý con muốn nói là cậu Thiên cố ý dàn dựng lên việc chồng tôi ngã, sau đó cậu ta hóa thân thành anh hùng để tới đây ban ơn cho chúng tôi...ý cậu là vậy phải không..."
"Con nói sai sao...không lẽ không phải như vậy hay sao...sự thật quá là rõ ràng mà..." Tình vô cùng tỉnh táo khẳng định
Sắc mặt ngọc hân đỏ gay lên vì tức giận,...cả đời bà chưa bao giờ tức giận với 1 ai như vậy. Sự tức giận này không chỉ có bà mà Kể cả thu cũng vậy, bản thân cô đã vô cùng thất vọng người anh này
"Tôi nói 1 câu này....tôi thấy thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873196/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.