"Oa...huhuhu...." thu bị cảm nhiễm, tới giờ này thì đã không thể nhịn nổi nữa....cô khóc lên như thể mình là 1 đứa con mồ côi
Theo 1 loại cảm giác đồng cảm này, không hiểu sao lại muốn ôm tên đó khóc 1 trận thật lớn. Cô thề nếu như có thể gánh được hết mọi đau khổ cho hắn, cô sẽ không bao giờ nói 1 chữ ...không..
"Anh Thiên....hức...ahhhh....hức..." ôm được tên đó rồi là coi như suối tuôn gặp dốc đá, nước mắt tuôn trào như như thác lũ chảy hoài không hết
Tự nhiên lại bị 1 người con gái mềm mại ôm chặt lấy rồi khóc ròng, ướt luôn cái áo...Thiên cảm thấy mình buồn không nổi nữa...
Đây là đạo lý gì !
Ta đang buồn muốn chết, ta còn chưa kịp khóc nữa đã có 1 người không mắc mớ gì đến chuyện của hắn lại nhào vô khóc...
Người cần được an ủi là hắn mới phải
Người cần được dựa vào là hắn mới phải
Người cần khóc cũng là hắn mới phải.
Thế mà giờ thì sao...
Cảm xúc còn đang lên cao, đang buồn rầu, đang chán đời, tự nhiên cái có 1 người nhào vô hắn khóc.
Khóc còn buồn hơn hắn, còn chán đời hơn hắn...thậm chí áp đảo cả hắn.
Cuối cùng thì hắn chưa khóc đã có người giành khóc trước
Hắn chưa được ai an ủi đã phải đi an ủi cho người khác
Hắn chưa kịp tìm chỗ dựa vào thì đã có người giành lấy ngực hắn mà dựa.
Đây là vượt mặt
Rõ ràng là có người xấu xa đang vượt mắt hắn....nhấn chìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873187/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.