"Giám đốc toàn ah...chó của ông làm bẩn nơi này quá...bây giờ mà dọn có lẽ sẽ tốn công lắm đó.."
Trên người Thiên phát ra hơi thở tựa như địa ngục u minh, lại máu tanh tà ác như viễn cổ ma thần
"Mày...mày muốn sao"
"Cái bình phong đó làm bằng gỗ cẩm ở tận rừng bắc phi lấy về, trải qua 1 đoạn đường xa vô cùng, rồi lại dùng nước ngâm loại tốt nhất, chế biến tỉ mỉ nhất, rồi lại do 1 tay thợ mộc giỏi nhất làm thành đó...haiii....có thể nói là giá của nó là không thể đong đếm được bằng tiền ah...nếu mà tính nha...ít nhất cũng phải mấy trăm....
Thiên cố ý kéo dài ra. Tim hà toàn như bị bóp lại, nghe từ mấy trăm lại vừa mừng vừa sợ. Nhưng mà câu nói sau lại làm hắn rụng rời
"Ah..mấy trăm...tỷ...ah...thậm chí cả ngàn tỷ cũng không đổi lại được đâu..."
Cảm giác kinh khủng từ người Thiên ập đến, khiến tâm linh hà toàn như đèn trước gió, yếu ớt như kiến cỏ. Ngay cả lời nói giải thích hay tâm tư tính toán cũng không dậy nổi
"Được...1000 tỷ...ngày mai sẽ tới..." hà toàn cảm giác được tính mạng mình đang treo lên cao, càng ngày càng mỏng manh.
Cảm giác như con đường địa ngục đang tới gần...thật gần...ông ta bắt đầu sợ hãi...1000 tỷ lớn...nhưng lão không tiếc...thậm chí không dám tiếc"
"Chưa hết mà giám đốc toàn làm gì muốn mua đến không chịu nổi rồi sao...tấm bình phong này nha...là do 1 người bạn thân, 1 đối tác lâu năm của công ty tặng...về ý nghĩa tinh thần thì ...chậc...mất đi rồi..tôi thật có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873071/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.