Cầm trong tay thanh ma trượng tràn đầy hắc ám ma lực này, Thiên cảm thán
Kiếp trước hắn mang yêu đạo đến giác ngộ vạn vật sinh linh, khai thông linh trí. Nhưng mà nhánh tiểu yêu hắc ám kia khi xưa lại chỉ dám đứng từ xa mà ngưỡng mộ nhìn tiểu khả ái bu lên đầu vạn mộc chí tôn hắn.
Có lẽ khi vừa có được linh trí, trong tâm linh bé nhỏ của hắc ám ma thụ này vẫn luôn xem hắn như cha mẹ, thậm chí kính yêu hắn như thần linh, nhưng mà bản thân nó là hắc ám có tính ăn mòn cực cao và là đại đạo của ăn mòn
Nó không dám tới gần, không dám tiếp cận người mà hắn yêu nhất đó. Nó sợ
Sợ chính bản thân mình sẽ làm hại người nó yêu nhất
Cho nên nó chỉ dám nhìn từ xa, trông ngóng từ xa, nhìn thấy tiểu khả ái như bé con nắc nẻo trên người hắn. Nó chỉ biết mơ ước
Nhưng mà sau mấy trăm năm, bây giờ 2 người lại có duyên gặp lại.
Thiên nhẹ chạm vào nhánh cây mầu đen khô cằn.
Nhánh cây này vẫn chưa đến nỗi mất sạch sinh mệnh như nhánh sinh mệnh của random. Tại vì sinh mệnh thụ mẫu đã chết. Còn hắc ám thụ mẫu lại chưa chết
Cho nên giữa nhánh cây và thụ mẫu vẫn ngầm có liên hệ tiếp tế cho nhau. Nhờ đó mà cây pháp trượng này còn chưa báo hỏng
Thiên đưa nhánh hắc ám mộc này vào yêu giới để gần bên cây "hấp huyết bạch ngọc độc đằng" rồi gieo xuống
Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873052/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.