Nếu sinh mệnh thụ thần là mẹ khai sinh ra ngàn vạn sinh mệnh thần. Vậy thì vạn mộc chí tôn như Thiên có thể gọi là tổ thần của họ cũng không sai.
Ngược lại nếu như gọi đúng thì phải nên gọi là sáng thế thần thì chuẩn hơn. Nhưng mà điều đó cũng không quá quan trọng
Năm tháng dài dằng dặc, ruộng lúa đã hóa nương dâu, vị chí tôn năm xưa đã trở thành 1 thanh niên mang thể xác nhân loại, không còn là chủ của vạn yêu vạn mộc nữa.
"Uhm, đại chiến năm đó may mắn ta đã đưa tiểu khả ái về thần giới, có lẽ..." Thiên bỗng nhiên trầm ngâm
Trên người hắn tỏa ra 1 luồng cảm xúc cô độc và quan ái làm hơn ngàn ma cà rồng, author và random đều cảm thấy con tim chết lặng.
Trong lòng họ thầm nghĩ, đây là tình thương thế nào mới mạnh như vậy, là loại chiến tranh gì mới khiến hắn cô độc như vậy. Bỗng nhiên trong lòng họ sinh ra 1 cảm xúc mãnh liệt...1 lời thề mãnh liệt rằng...chỉ cần họ còn 1 hơi thở nhất định họ sẽ gánh vác bớt gánh nặng cho tổ thần
"Có lẽ ...vẫn còn sống ...phải không" giọng Thiên trầm lặng tựa như nghẹn ngào, tựa như run rẩy
Lúc này random lại càng run rẩy hơn, miệng hắn mếu máo nghẹn ra từng chữ một
"Tổ thần, ..có lẽ...có lẽ sinh ..mệnh..thụ thần...có lẽ..."
"Chết rồi sao..."
Random gục cái đầu xuống nấc lên từng tiếng, khiến vô số người ở đây đều đồng cảm khóc theo.
Trước giờ họ vẫn luôn nghĩ dracutor random thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2873046/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.