Thất hổ lúc vừa vào tới giờ vẫn không hề nói 1 tiếng nào, trong mắt hắn chỉ có thù hận và thù hận.
"Mày là bưu ca..."giọng thất hổ vang lên như từ địa ngục
"Khốn kiếp...thằng chó mày quỳ xuống rồi mới được phép nói chuyện...nếu không tao phế 2 chân của mày" tên mặt sẹo hung tợn nhìn thất hổ
"Tao hỏi lại ...mày...có phải là...bưu ca.."
"Thằng chó...chết đi" Tên mặt sẹo giận giữ bay lên đá tới.
Thất hổ chẳng cả thèm ngoái đầu, xảo diệu bước 1 bước rồi Thuận chân tung 1 cước.
"Binh...rầm" Tên mặt sẹo văng mạnh vô tường bất tỉnh, có thể thấy ở giữa háng hắn chẩy ra chất lỏng mầu đỏ
Tên mặt sẹo còn lại sửng sốt không dám lên nữa
"Uhm...không tệ đó...xem ra là mày học được chút công phu...nên tới đây..."tên trùm nói
"Nhưng mà hình như mày không hiểu tình hình của mình rồi...
"Rắc..rắc" đồng loạt có 4 khẩu súng đen ngòm bị mở chốt bảo hiểm
"Nếu chỉ 1 chút võ thuật mà muốn lộng hành...thì bưu ca ta đã thành bá chủ lâu rồi"
Giọng Thất hổ khàn khàn vang lên.."vậy là mày thừa nhận mình là bưu ca rồi"
"Hahaha...trấn tĩnh lắm...haha..."
"Vầy đi, tao cho mày 2 lựa chọn.....một là quỳ xuống thần phục tao, hai là"
Hắn đưa tay lên thái dương làm động tác bắn "bùm"
"Sao hả,..." chưa nói xong thì
"Rầm" thất hổ tung 1 cước đá bay tên mặt sẹo
Chân di chuyển nhanh như chớp tới gần 3 tên còn lại "pặc..pặc..pặc"
Sau đó "keng..keng..keng.." 4 cây súng ngắn bị bóp nát vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2872926/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.