Sau 1 lần té đau, tất nhiên Thiên sẽ không phạm phải sai lầm đó 1 lần nữa.
Lần 2 là là hắn đã chạy như 1 tay đua lụa nhất, tất nhiên là mai vẫn sợ hãi ôm hắn chặt cứng
Tới giữa chợ, mai mới bớt sợ mà buông tay đang ôm eo hắn ra.
Nhưng mà tên khốn kiếp này sớm đã quen có người ôm, nên nào chịu bỏ qua
"Nè...nè...sao lại bỏ cái tay xuống hà...có biết như vậy là ảnh hưởng rất nặng tới người lái không...có thể sẽ bị lệch tay lái...té xe đó"
"...nhưng mà nhiều người vậy mà...ôm cái gì mà ôm"
"Kệ người ta chứ..."
"Nhưng mà...
"Không có nhưng gì hết..."
Thế là phản kháng vô hiệu lực, Thiên đã nắm lấy tay trái cô bỏ lên eo...cứ giữ như vậy mà đi.
Tuy rằng rất ngại, nhiều người nhìn thấy như vậy, lần đầu tiên trong đời mai ôm 1 người đàn ông, cô sợ hãi và ngại ngùng nhưng cố cũng vui vẻ và hạnh phúc
Có ai trong đời không mơ mọng có 1 ngày được ôm vòng eo người mình yêu đi dạo phố chứ.
Dù có là người khép kín như mai cũng không hề có ngoại lệ cô như 1 gấu nhỏ đang đắm chìm trong mật ngọt của cuộc đời
Sống tới giờ khắc này, lần đầu tiên cô cảm nhận được 1 loại hạnh phúc rất kỳ lạ
Và loại hạnh phúc đó gọi là..
Tình yêu
Thiên dạo xe 1 vòng tới chợ bỗng nhiên linh giác của hắn nhậy cảm phát hiện 1 tia linh khí.
Xe vội vàng thắng cái "két.."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-than/2872910/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.