Hoàn Thịnh Thư đứng lên để nhìn ngắm khung cảnh trước mặt thật kỹ, tay vừa đưa lên đỡ lấy một cánh hoa rơi xuống thì chợt nghe tiếng mở cửa thật mạnh phía sau.
Khuôn mặt ngọc trắng hoàn mỹ vừa quay lại thì đã thấy một thân ảnh nhỏ bé mang trung y màu đen vì chạy nhanh mà thở mạnh phía sau đang tạm dừng lại, hắn vừa chớp đôi mắt linh động vừa đánh giá toàn thân trên dưới của tiểu hoàng tử diện bạch y thêu chỉ vàng trước mặt.
Hoàn Thịnh Thư gật nhẹ đầu xem như chào hỏi đối phương: "Cẩn quận vương điện hạ."
Đây chính là Triệu Du ban nãy còn nằm yên bất động bên trong phòng. Nhìn điệu bộ của tiểu tử này hiện tại có lẽ Mân thái y đã chữa trị cho hắn thành công.
Nhưng điều mà Hoàn Thịnh Thư không ngờ được là tên nhóc bằng tuổi mình ấy không nói một lời liền nhào đến đẩy ngã cậu xuống đất.
Y quan trên đầu cũng theo đó mà rơi xuống, mái tóc được buộc gọn gàng của tiểu hoàng tử bây giờ miễn cưỡng không rơi tán loạn ra ngoài nhưng một vài sợi tóc mái đã rơi ra khiến khuôn mặt khả ái quanh năm phong đạm vân khinh của cậu có thêm vài phần hương vị thế tục.
Chưa kịp hoàn hồn vì bị đẩy ngã xuống đất, Hoàn Thịnh Thư không nói nên lời nhìn tiểu hài tử đang đè cậu ở phía trên chớp đôi mắt to tròn quan sát bản thân. Triệu Du nãy giờ không nói chỉ hành động cuối cùng cũng thốt ra lời vàng ngọc đầu tiên kể từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-luat-thanh-quy/2584472/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.