Đài quan sát vòng thứ hai của Hư mệnh hội là tòa Tứ Lãm lâu tối hôm qua Hoàn Thịnh Thư đến. Lư đồng trống sáng nay đã được đốt trầm hương, làn khói trắng lượn lờ khắp nơi.
Vẫn đến sớm nửa canh giờ như mọi khi, cậu đang ngồi ở tầng cao nhất của Tứ Lãm lâu, phong cảnh núi non hùng vĩ trước mặt khiến cậu nhớ lại cảm giác đứng trên vạn vật nhìn xuống ở kiếp trước.
Nhưng càng ở trên cao thì càng lạnh lẽo, càng ở trên cao thì té càng đau.
Phía dưới là đại sảnh ngoài trời, một chậu sắt khắc hình cửu long đặt ở giữa, ngọn lửa mãnh liệt bên trong chậu không hề vì gió lớn bên ngoài làm vụt tắt, mà ngược lại nó còn cháy dữ dội hơn.
Sau khi đã nhìn thấy xa giá của các vị hoàng tử còn lại đang từ xa tiến đến, Hoàn Thịnh Thư vội vàng đi xuống dưới lầu.
Đảo mắt tìm kiếm trong đám người, chỉ một thoáng đã thấy được thân ảnh trầm ổn vững chải khắc sâu trong lòng ở kiếp trước.
Dương Cung Kỳ Tuân.
Trong một khoảnh khắc, Hoàn Thịnh Thư thật sự muốn chạy đến kéo người đó cao chạy xa bay, nhưng chính bản thân cậu chẳng có tư cách gì quyết định cuộc đời hắn.
Quay lưng rời đi, cậu hướng về phía đám danh môn thế gia, đứng đầu quả nhiên là tiểu tử Triệu Du, là đích tử duy nhất của võ quan nhất phẩm quyền thế nhất triều đình – Thái úy Triệu Tương Doanh.
Triệu Du đang rất nhàm chán khi phải ngồi kế bên đám hậu tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-luat-thanh-quy/2584468/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.