*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trở lại trường học, Ngô Du Du là người ra ngoài về đầu tiên trong phòng, ba bạn kia vẫn chưa thấy về.
Ở trường quân đội, mỗi cuối tuần mỗi lớp sẽ có 4 suất được nghỉ, cả lớp luân phiên nhau theo phòng ký túc xá, lần này vừa đúng đến lượt phòng Ngô Du Du.
Ngô Du Du thay quân trang thường dùng, chiếc ủng màu đen bao bọc cổ chân mảnh khảnh, áo len màu đen mặc bên trong quân trang, một phần cổ trắng ngần để lộ ra ngoài, hoạt động huấn luyện hằng ngày không hề khiến da Ngô Du Du bị đen đi mà toàn thân còn có thêm khí khái anh hùng.
Mặc áo xong, Ngô Du Du nghĩ ngợi rồi cầm chiếc hộp nhỏ cạnh bàn lên, chiếc hộp có nước sơn đen bóng, không trang trí hoa văn. Phần ổ khóa vì thường xuyên bị cầm nắm nên đã ố màu.
Ngô Du Du thầm hồi tưởng lại cuộc trò chuyện trên sống Hudson trong ráng chiều ngày hôm ấy rồi gục đầu xuống, tự cười giễu mình.
Thực ra bản thân đang trông đợi điều gì vậy?
Từ nay Ngô Du Du đã không còn cơ hội ra nước ngoài, cậu ấy có lẽ cũng sẽ không quay về nữa. Họ đều là những người thực tế như thế, Ngô Du Du nên sớm tỉnh ra từ lâu rồi.
Ngô Du Du nhét chiếc hộp vào tận đáy tủ quần áo rồi cẩn thận khóa lại, đeo ba lô đi lên thư viện.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-cua-tuoi-tre/3045535/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.