Nếu so với con trai thì con gái dễ đánh bạn với nhau hơn.
Buổi sáng hôm sau, mọi người không còn ngồi xa nhau như trước nữa, năm cô gái ngồi rất gần nhau, lúc ăn sáng, mỗi người một câu, trò chuyện rôm rả hẳn lên.
Lúc thì tán chuyện bức tường tốt nghiệp hôm qua, lúc lại than thở trai đẹp đều vào quân ngũ, dần dần nói sang cả tin giải trí lượm lặt và tình tiết trong tiểu thuyết.
Cả nhà ăn toàn là tiếng của con gái.
Lương Tề Sơn chọc mạn sườn Thẩm Đàm: “Ông nói xem làm sao mà tụi con gái bỗng thân nhau thế nhỉ?”
Thẩm Đàm nhìn Ngô Du Du cách đó không xa đang cười vui vẻ, hồi thần lại đáp dửng dưng:
“Ăn cơm của ông đi.”
Lương Tề Sơn bị nghẹn họng, cậu ta nhớ Tào Chính Vũ lắm rồi.
Giả Thiên Lâm uống cốc sữa đậu nành để trước mặt, ngẩng lên nhìn Lục Hạo Thiên.
Hôm qua sau khi về ký túc, cậu ta đã xin lỗi đối phương.
Đây là lần đầu tiên cậu ta thẳng thắn xin lỗi một học sinh khác.
Lúc đó Lục Hạo Thiên đang sắp xếp lại túi đồ, tóc mới tắm gội xong khô được một nửa, cặp mắt trong suốt ngẩng đầu lên nhìn cậu ta một cái đầy dấu hỏi.
“Sao lại xin lỗi?” Cậu ta nói rất tự nhiên nhưng Giả Thiên Lâm thì bất ngờ vì bị hỏi ngược.
“À,” Lục Hạo Thiên lại nói thêm, “Hôm nay cám ơn ông, bắt được tôi.”
Miệng Giả Thiên Lâm há hốc, bỗng nhiên cậu ta thấy vô cùng xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-cua-tuoi-tre/3045509/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.