Edit: Gypsy
"Tên John này sao ngay cả nữ sinh cũng lừa gạt? Quá vô nhân đạo rồi!"
Lúc Mạnh Vũ Trạch oán giận, Biên Húc ngước mắt nhìn ra hướng cửa, nghĩ nữ sinh vừa rồi hẳn là sợ tới mức không nhẹ, không biết hiện tại còn ở bên ngoài hay không.
"Vậy bây giờ phải làm sao đây?" Mạnh Vũ Trạch hai tay chống đầu, vô cùng khổ não.
"Cậu mở cửa ra xem nữ sinh vừa rồi còn đứng ở cửa hay không, trước tiên để cho cô ấy vào rồi nói sau."
"Em hả? Sao lại là em chứ?"
"Nếu không là tôi sao?"
Đúng vậy, phòng ở là do anh quyết định, Mạnh Vũ Trạch không tình nguyện đi về phía cửa.
Anh mở cửa, thấy cô gái quay lưng lại với cửa, đang gọi điện thoại.
Điện thoại dường như vẫn không liên lạc được, cả người cô gấp đến độ run rẩy.
Túc Hà nghe thấy tiếng mở cửa, cũng xoay người.
Ánh mắt như nai con hơi phiếm hồng, lúc nhìn Mạnh Vũ Trạch đều mang theo tầng sương mù.
Anh ho hai tiếng, nói, "Trước tiên cô vào đây đi, cô có thể không đi nhầm, chủ nhà của chúng tôi cũng là John."
Lông mày Túc Hà vẫn không có buông lỏng, vẫn nhíu chặt.
"Không có việc gì, cô vào trước rồi gọi điện thoại tiếp, để tôi giúp cô mang hành lý vào trước."
Mạnh Vũ Trạch giúp cô mang nhanh hành lý, lại giúp cô giữ cửa.
Túc Hà không có cách nào, chỉ có thể đi vào trước.
Cô luống cuống tay chân đứng ở cửa chính, không biết có nên thay giày hay không.
Mạnh Vũ Trạch đưa lưng về phía cô, còn giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-han-ban-cung-phong/274027/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.