Chương trước
Chương sau
Editor: demcodon

Mạnh Vi Nghiên đi làm việc còn Sở Chiêu cũng không có rãnh rỗi. Bất luận là Sở Thịnh hay là Khang Giai không chỉ có đều đã nghênh đón giai đoạn khuếch trương thần tốc, lại còn gặp phải đối thủ mới không ngừng gia tăng cạnh tranh. Chuyện của hắn cũng rất nhiều, chỉ có thể dùng nhiều thời gian ở bên cạnh Mạnh Vi Nghiên xử lý công việc.

Hôm nay lần đầu tiên Mạnh Vi Nghiên tham dự liên hoan phim và lần đầu bước lên thảm nhưng ngược lại tầm thường nhạt nhẽo.

Nơi này dù sao cũng là sân nhà người phương Tây, minh tinh diễn viên phương Tây không thể nghi ngờ càng được hoan nghênh. Lúc đoàn phim <Sắc trời> đi qua thì được truyền thông chú ý mặc dù không nhiều lắm nhưng cũng không ít.

Một phần là đoàn phim <Sắc trời> là điện ảnh Hoa ngữ duy nhất ở trong nước đưa đơn dự thi cũng là dẫn tới không ít chú ý, mà đoàn phim và nhà sản xuất điện ảnh Sở Thịnh cũng trước đó mượn việc này bắt đầu tuyên truyền. Cho nên lần này có không ít truyền thông trong nước phỏng vấn chụp ảnh.

Một phần khác là điện ảnh <Sắc trời> là bộ đoạt giải đứng đầu liên hoan phim lần này. Đạo diễn Trần Đông ở trên quốc tế cũng có chút thanh danh, cho nên không giống một số đoàn phim nhỏ hoàn toàn không có danh tiếng hoặc một số diễn viên muốn cọ thảm đỏ, truyền thông phương Tây cũng cho không ít chú ý.

Mạnh Vi Nghiên và đoàn phim cùng nhau đi lên thảm đỏ được truyền thông chụp ảnh. 

"Mạnh Vi Nghiên, nhìn bên này." 

Lúc nghe được có người gọi mình tên thì Mạnh Vi Nghiên thật sự là có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới còn sẽ có truyền thông nhớ mình.

Kỳ thật cậu như thế là đã tự coi nhẹ mình, bất luận như thế nào lúc trước cậu cũng là thí sinh được nhiều người yêu thích nhất <Siêu cấp ca sĩ>. Mặc dù cuối cùng rất nhiều fan đều bởi vì cậu không tiến vào giới giải trí phát triển cũng không có xói mòn độ hấp thụ ánh sáng rất cao. Nhưng cũng có một số người thật sự yêu mến vẫn kiên trì, thậm chí còn có một số bởi vì cậu mà thích hí kịch, biết được sự trở lại của cậu cũng là trong lúc đi vội thông báo.

Lần này điện ảnh ở trong nước tuyên truyền cũng là một mánh lới lớn cho sự trở lại của cậu. Thậm chí người phụ trách có biết quan hệ giữa Mạnh Vi Nghiên và ông chủ công ty điện ảnh Sở Thịnh nhà mình còn chỉ thị để cho cấp dưới gia tăng tuyên truyền cho cậu. Mặc dù trở ngại trong vòng quy củ khẳng định sẽ không vượt qua nam chủ, nhưng cách này vừa đúng không cho người phiền chán cũng vì cậu kéo đến đây không ít người qua đường.

Sở Chiêu biết được tin tức này còn lén lút thông qua cách phát tiền thưởng khen ngợi cách làm của cấp dưới, mà cấp dưới cũng yên lặng hiểu rõ tâm tình của ông chủ, hai người cứ như vậy tạo thành ăn ý.

Mạnh Vi Nghiên còn chưa biết ông xã mình ở phía sau chống lưng cho mình mà đi theo đoàn phim đi vào hội trường ngồi vào chỗ của mình. Đầu tiên là chiếu phim nhựa khai mạc phim. Sau khi xem xong Mạnh Vi Nghiên cũng không có quá nhiều cảm nhận. Phim điện ảnh này tuy nói không tệ như thế nhưng cũng không có thật tốt, bình thường, cũng không biết ban giám khảo là chọn lựa ra như thế nào.

Liên hoan phim Garnier 4 cũng không sẽ tỉ mỉ công bố danh sách đề cử diễn viên và đạo diễn, chỉ biết từ trình báo hơn 1000 bộ phim đăng ký tham gia dự thi còn lại hơn 20 bộ phim. Cuối cùng ở trên nghi lễ bế mạc công bố đạo diễn và diễn viên phim nhựa giành giải thưởng. Cho nên sau khi tham gia xong lễ khai mạc Mạnh Vi Nghiên tạm thời không có quá nhiều việc.

* * *
Gần đây bởi vì liên hoan phim Garnier 4 nên có rất nhiều người, Mạnh Vi Nghiên cho dù muốn ra ngoài dạo chơi cũng bởi vì quá nhiều người mà từ bỏ. Cuối cùng vẫn là lựa chọn cùng Sở Chiêu đi xem mấy bộ phim chiếu trong liên hoan phim, <Sắc trời> dĩ nhiên là phải đi xem.

Sở Chiêu ngồi ở trong rạp chiếu phim hết sức tập trung thưởng thức phim và người yêu trong phim; mà Mạnh Vi Nghiên đã xem qua không chỉ một lần, cậu càng chú ý phản ứng của khán giả hơn. Bất quá nhìn thấy người chung quanh đều rất tập trung Mạnh Vi Nghiên cũng nhẹ nhàng thở ra, dù sao đây cũng là tác phẩm đầu tiên của cậu.

Bộ phim chiếu vừa kết thúc thì Mạnh Vi Nghiên đã sốt ruột lôi kéo Sở Chiêu hỏi ý kiến của hắn. Sở Chiêu nhìn đôi mắt nhỏ chờ đợi kia của người yêu cũng không có ý định trêu cậu: "Thật không tệ, em diễn cũng rất tốt." 

"Thật sao? Kỳ thật em cần một khoảng thời gian nữa mới tiến bộ hơn." Ngoài miệng khiêm tốn nhưng trên miệng cậu không ngừng mở rộng tươi cười đã bán đứng cậu.

"Đương nhiên là thật, nói nhỏ cho em biết, anh cảm thấy em diễn thật không kém những diễn viên khác trong đó. Em còn là lần đầu tiên đóng phim đó, về sau khẳng định sẽ vượt xa qua bọn họ." Sở Chiêu đến bên lỗ tai cậu ra vẻ thần bí nói nhỏ.

"Anh chỉ mới như vậy đã khen ngợi em rồi à? Bất quá sau này em nhất định sẽ làm tốt nhất." 

Sở Chiêu biết trong lòng cậu theo đuổi sự hoàn mỹ, mình có thể làm cũng bất quá là ủng hộ cậu mà thôi.

* * *
Liên hoan phim Garnier 4 diễn ra liên tục 11 ngày. Sở Chiêu bận rộn đã thật sự không có cách nào đợi cho kết thúc, phần lớn công việc đang chờ hắn về giải quyết.

Mà Mạnh Vi Nghiên cũng không rãnh rỗi, cậu lấy ra hai quyển kịch bản lúc trước anh Lâm đưa cho cậu xem. Một quyển là một bộ phim truyền hình về thần tượng hiện đại. Anh Lâm đã tranh thủ tìm vai cho cậu, cậu phải đóng vai em trai nam chính trong phim, là một người trẻ tuổi phản loạn xuất sắc kiêu ngạo.

Một quyển khác vốn là một bộ phim truyền hình về quân đội hiện đại, nhưng bộ này cậu phải đi thử vai, cũng là nhiệm vụ chủ yếu lần này cậu trở lại Bắc Kinh. Cậu muốn nếm thử chính là nhân vật một người từ bên trong có cơ thể yếu kém nhát gan trưởng thành con người rắn rỏi mạnh mẽ.

Chọn hai bộ phim này một là cậu muốn thử nhân vật khác nhau, hai bộ phim này cũng không tệ; hai là thời gian quay hai bộ này cũng khác nhau. Bộ thứ nhất hiện tại đã bắt đầu quay, bộ thứ hai còn đang trong giai đoạn chuẩn bị. Nhân vật của cậu cũng không phải là nhân vật chính, hẳn là sẽ không trùng thời gian. Đáng tiếc chính là chưa có tìm được kịch bản phim tốt.

Sở Chiêu cũng rất là bội phục bản lĩnh chọn kịch bản của Mạnh Vi Nghiên, hai bộ này đều là phim truyền hình có tình trạng nóng nhất đời trước. Lúc Mạnh Vi Nghiên chọn thì hắn cũng không có cho ý kiến. Thứ nhất vốn là công ty giải trí nhà mình chế tác, mà thứ hai bộ phim truyền hình này Sở Thịnh dựa vào tư bản cường đại và trong quan hệ có thể chia ra một chén canh.

Dựa vào danh nghĩa nhà đầu tư giúp Mạnh Vi Nghiên lấy được nhân vật xác định cũng không khó. Nhưng chuyện này đối với sự phát triển của cậu cũng không tốt, về sau cậu sẽ vẫn đeo trên lưng một người có kẻ chống lưng. Dựa vào thân phận và bối cảnh của Mạnh Vi Nghiên cậu đã có được rất nhiều cơ hội trong Sở Thịnh. Vì tránh cho rất nhiều chuyện phiền phức cho nên vô luận là Sở Chiêu hay là Mạnh Vi Nghiên đều hy vọng trong mắt người ngoài còn chưa biết được quan hệ của bọn họ thì Mạnh Vi Nghiên có thể dựa vào thực lực của mình có được cơ hội và ủng hộ, làm cho bọn họ trước hết có một cái ấn tượng tốt, như vậy cho dù sau này biết được quan hệ của bọn họ cũng có thể giảm bớt phê bình.

Bộ phim về quân đội này vốn là không có tính toán mời nhiều diễn viên nổi tiếng, ngay cả chọn ra nam chính cũng là diễn viên đạo diễn vừa mới khai quật ra. Phần lớn người đến thử vai cũng là diễn viên trẻ tuổi không có danh tiếng, mà Mạnh Vi Nghiên có kỹ thuật diễn có lý lịch, còn có chút danh tiếng, thù lao đóng phim cũng không cao. Cho nên buổi thử vai của cậu rất thuận lợi. Kết thúc buổi thử vai ngày hôm sau cậu đã vào đoàn phim <Đô thị thanh xuân>, ký hợp đồng gì đó đều giao cho anh Lâm phụ trách.

Đoàn phim <Đô thị thanh xuân> vì tiết kiệm kinh phí nên không trực tiếp quay ở thành phố lớn như Bắc Kinh mà là lo lắng tìm một thành phố nhỏ ven biển, chỉ có một ít yêu cầu dùng đến kiến trúc theo tiêu chí đã tính toán cuối cùng mới bắt đầu quay.

Cảnh quay của Mạnh Vi Nghiên chiếm so với kịch bản không nhiều lắm, chỉ là phim truyền hình này dài cho nên tốn không ít thời gian. Một điều khác là bộ phim này đến giữa tháng 10 mới khởi động máy, đến lúc đó cậu và những diễn viên khác phải cùng đi bộ đội huấn luyện một thời gian, cho nên thời gian rất gấp. Mạnh Vi Nghiên cũng là liều mạng, cố gắng diễn một lần qua. Đạo diễn gần đây cũng đều tập trung sắp xếp cảnh quay của cậu.

* * *
"Good, tốt, cảnh này qua, chuẩn bị cảnh tiếp theo." 

Mạnh Vi Nghiên nhận khăn tay Nhạc Nhạc đưa qua lau mồ hôi, nhân viên hóa trang lại nhanh chóng chạy đến trang điểm lại cho cậu. Ngay cả một hớp nước cũng chưa uống đã bắt đầu quay cảnh tiếp theo.

Kết thúc một ngày quay phim đã hơn 10 giờ tối, nhân viên công tác bắt đầu nhanh chóng thu dọn đồ đạc. Nhạc Nhạc cũng thu dọn xong đồ đạc của cậu.

"Tiểu Mạnh, gần đây biểu hiện thật sự không tệ, cơ bản đều là một lần đã qua. Sau này cứ tiếp tục phát huy nha." Đạo diễn Dương Tiểu tóc húi cua tóc cũng lộn xộn, bụng bia so với hơn 10 ngày trước cậu gặp đã rút nhỏ một vòng.

"Nhất định, ngày mai cũng sẽ vất vả cho đạo diễn Dương." 

Đạo diễn Dương cũng không nói thêm gì, hắn cũng vội vàng trở về nghỉ ngơi.

"Tiểu Nghiên, chúng ta đi thôi." 

Mạnh Vi Nghiên đuổi theo bước chân Nhạc Nhạc. Xe của cậu đang chờ ở bên ngoài, Quý Đức đã mở máy xe lên. Mạnh Vi Nghiên đang định lên xe thì đột nhiên nghe thấy phía sau trên một chiếc xe truyền đến một chút thanh âm, cẩn thận nghe thì ra là có người đang nói chuyện.

"Sao lại có người số phận tốt như vậy, bối cảnh trong nhà cũng tốt, tài nguyên cũng tốt, ngay cả đạo diễn cũng đều bắt đầu nịnh bợ người ta; đâu giống như chúng ta thật vất vả mới có được vai diễn còn bị đạo diễn mắng máu chó đầy đầu." 

"Haizz, có biện pháp gì chứ, mỗi người có một số phận, được rồi, mau lái xe đi." 

Thính lực của Mạnh Vi Nghiên không tệ, tự nhiên nghe rành mạch rõ ràng. Đó rõ ràng là người đóng vai bạn nam chính trong phim, coi như là nam chính 2, một người khác là một nữ phụ trong phim, hai người diễn viên này là bạn học đại học. Phỏng chừng đây vì bọn họ chưa đóng cửa xe mà Mạnh Vi Nghiên cũng không biết, nên không biết âm thanh bị truyền ra.

Xe đối phương vừa mới từ bên cạnh xe của cậu vòng qua, xe vừa mới khởi động nên tốc độ không nhanh, nhìn dáng xe, trên cửa kính xe rõ ràng là chừa một cái miệng. Đôi mắt Mạnh Vi Nghiên cho dù hơi bị cận thị cũng thấy rõ trên xe là ba người, mắt cậu hơi nheo một chút xem ra có người muốn mượn đao giết người đây.

"Mạnh tiên sinh." Quý Đức làm một vệ sĩ tự nhiên cũng nghe được, lúc này trực tiếp dò hỏi nhìn cậu.

"Không cần quan tâm, bọn họ cũng có thể ngầm nói một chút thôi." Mạnh Vi Nghiên tự nhiên sẽ không làm theo những người xấu kia, cậu còn đang suy nghĩ ngày thường mình chẳng lẽ để lại hình tượng sẽ ỷ thế hiếp người cho người ta sao?

"Tiểu Mạnh, cậu còn chưa đi hả?" Lúc này Lý Văn - một nữ phụ trong phim cũng đi ra.

Lý Văn là một ngôi sao thế hệ thứ hai, mẹ trước đây là diễn viên nổi tiếng, mà ba trước đây là giám đốc xưởng sản xuất phim trong nước, gia cảnh không tệ. Dáng vẻ cô xinh đẹp có tài nguyên tốt cũng không chịu thua kém, 18 tuổi chỉ dựa vào một bộ điện ảnh đã lấy được giải ảnh hậu, có thể nói là còn trẻ đã đắc chí. Nhưng tính các của cô cũng không tệ, không kiêu căng, rộng rãi hào phóng. Mạnh Vi Nghiên và cô làm chung một công ty, bình thường đều làm việc chung cũng không tệ.

Đương nhiên, bây giờ nghĩ lại lúc mình vừa mới đến thì quan hệ giữa cô và những diễn viên khác đều giống nhau, cũng lường trước mình sẽ gặp vấn đề.

"Đi đây, chúc chị Văn buổi tối tốt lành, nghỉ ngơi thật tốt." 

"Ừhm, ngủ ngon."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.