“Cậu cười ai đó?” Phong Tân trút giận lên Tô Vũ Thần, nhìn thấy nụ cười trên mặt cậu có xu hướng càng ngày càng to, mới ý thức lời nói của mình không thích hợp, liền xì một tiếng khinh miệt nói: “Không đúng, cậu cười cái gì?”
Hai câu này có chỗ nào khác nhau sao? Tô Vũ Thần sờ sờ cằm, cậu đến sớm hơn Phong Tân một chút, lúc này thợ trang điểm đã hài lòng dừng tay lại, lấy điện thoại di động ra vui vẻ chụp hình ‘tách tách’.
Hành động này Tô Vũ Thần đã quá quen rồi, cũng hoàn toàn không quan tâm tiếp tục nói chuyện với Phong Tân.
“Cười cậu đó, tôi thấy cậu nên soi gương trước đi rồi hẳn nói.” Tô Vũ Thần vừa nói vừa lấy ngón tay chỉ chỉ cái gương sáng loáng trước mặt.
Phong Tân quay đầu lại, nháy mắt một cái liền hét lên, che mặt chạy về phía nhà vệ sinh.
Người nào lớn lên càng đẹp thì lại càng để ý khuôn mặt của mình, dù là một chút khuyết điểm cũng không chịu được, đừng nói chi là Phong Tân trước nay vẫn luôn tự cao tự đại.
Người đại diễn vẫn luôn đi theo bên cạnh Phong Tân không nhịn được chán ghét trừng mắt liếc Tô Vũ Thầnmột cái, sau đó liền vội vàng đuổi theo, tiểu thiếu gia nhà hắn chịu kích thích bực này không biết lại làm ra chuyện gì đây.
Tô Vũ Thần vẻ mặt vô tội nhún vai, cậu chỉ có lòng tốt thôi mà.
Xoay người để Hoa Văn giúp cậu kéo trường bào phía sau lên, Tô Vũ Thần cất bước đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-giai-tri-trung-sinh-chi-boss-sung-cau/2480255/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.