Phương Tứ bật dậy khỏi giường, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán.
Là... Mơ à?
Đồng hồ trên tường chỉ 9 giờ 15 phút, ánh mặt trời yếu ớt xuyên qua bức rèm khiến cô yên tâm hơn một chút.
Có điều cô rất ít khi ngủ đến hơn 9 giờ sáng.
Với lại giấc mơ đó quá chân thật, cơn đau thấu xương khi bị thiêu cháy đó đến giờ vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Phương Tứ hít thở thật sâu, đang định vào nhà vệ sinh rửa mặt thì bỗng phát hiện ra tay mình hơi kì lạ.
Bàn tay cô đang nắm lại rất không tự nhiên, bốn ngón tay cong vào nắm lấy ngón cái.
- ----------------
Lúc Phương Tứ xuống tầng, có mấy người đang ngồi trên ghế salon ăn bánh bao uống sữa đậu nành.
Nhìn vẻ mặt của bọn họ thì có lẽ đang khó chịu với bữa sáng có phần đơn giản này, nhưng bị cơn đói thúc ép nên đành phải ăn vậy.
"Chào buổi sáng, mọi người lấy bánh bao ở đâu ra thế?" Phương Tứ cười hỏi.
Những người đó rõ ràng nghe thấy nhưng ngay cả mắt cũng lười ngước lên.
Dù sao nếu bình thường con chó con mèo nào nói chuyện mà bọn họ cũng phải trả lời thì chẳng phải là sẽ khiến mấy siêu sao như bọn họ mệt chết rồi hay sao?
Dù không ai để ý cô nhưng Phương Tứ vẫn không tỏ ra lúng túng chút nào, cô đi vào trong góc, ngồi xổm xuống nhìn cái ngăn kéo có khóa kia một lúc lâu, cười hỏi: "Chẳng lẽ là có người nào giải được mật mã, lấy bánh bao từ trong ngăn kéo ra sao?"
Lại là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gioi-giai-tri-kinh-hoang/230209/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.