Trong thảo nguyên mênh mông ở rừng mưa, động vật kết thành đàn tụ tập bên bờ sông để uống nước, hươu cao cổ nhàn nhã bước chậm, voi kết đàn đi lại, cũng có hổ đang ẩn núp trong bụi cỏ chờ thời cơ…
Chỉ mới qua mấy ngày kể từ ngày vây bắt Diều Hâu nhưng nơi này đã khôi phục lại vẻ bình thường.
Tuần tra, cứu trị động vật hoang dã, tất cả đều diễn ra đâu vào đấy.
**
Lâm Sơ Thịnh quyết định tới đây gấp gáp, không ở đây được lâu, Quý Bắc Chu thì bận rộn, cũng không để ý đến cô.
Trước khi cô rời đi một ngày, có một nhóm tình nguyện viên mới đến khu bảo hộ khu.
Tuổi tác không giống nhau, trong đó có những chàng trai có lẽ chỉ tầm hai mươi tuổi, mang theo tinh thần ý chí của tuổi trẻ, khu bảo hộ cũng tổ chức một buổi tiệc liên hoan nhỏ để chào đón họ.
Quý Bắc Chu bận đến mức không quan tâm Lâm Sơ Thịnh được, “Anh bảo Hắc Tử để ý đến em, lát nữa em đi tìm cậu ta đi.”
“Em cũng đâu phải con nít.”
Lâm Sơ Thịnh cười, nhưng vẫn nghe lời anh đi tìm Hắc Tử.
Tìm cả một hồi lâu, cuối cùng mới thấy Hắc Tử ở một chỗ yên tĩnh không người.
Hắc Tử đang nói chuyện với một cô gái, khuôn mặt hắn nghẹn đỏ lên, tay gãi đầu, luống cuống, trên mặt viết hai chữ: Thẹn thùng!
Lâm Sơ Thịnh cũng quen Hắc Tử hơn nửa năm, bình thường Hắc Tử luôn là người thích hóng hớt xông lên tuyến đầu, nói chuyện mạnh dạn, không biết ngại, nhưng lúc này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-ruc-lua/466707/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.