Hai vợ chồng Lâm Kiến Nghiệp đi lấy xe, những người khác thì đứng hỏi han hàn huyên ở trước cửa khách sạn, nhất là khi hôm nay còn là tiệc đính hôn của hai nhà, thậm chí còn nói đến chuyện khi nào kết hôn.
Lâm Sơ Thịnh không nói chêm vào câu nào, cô vốn đang đứng cạnh Quý Bắc Chu thì lại bị anh họ gọi sang một bên.
“Anh làm gì đấy? Có chuyện gì à?”
“Anh chàng này không tệ đâu, không ngờ cái con nhóc như em mà được thật đấy, anh thích người em rể có khí thế này.”
“Em với anh ấy còn chưa…”
Lâm Sơ Thịnh vẫn còn hơi xấu hổ, chưa gì mà đã là em rể rồi.
“Chuyện sớm hay muộn thôi.” Lâm Sơ Lãng Hạ giọng, “Hay em cố ý gọi cậu ta đến đây để chọc tức cô út à?”
“Em đâu có nhàm chán như thế.”
Lâm Sơ Thịnh quả thực không thích người cô thích đua đòi, thích khoe khoang, nói câu nào cũng phải đâm chọc vào người khác, nhưng hôm nay dù sao cũng l này à ngày con gái của bà ấy đính hôn, cô không cần thiết phải làm những chuyện như vậy.
“Thế là chó ngáp phải ruồi à, cô út sắp tức chết rồi.” Lâm Sơ Lãng Nhìn về phía Quý Bắc Chu ở cách đó không xa, “Hôm nào anh dẫn thêm mấy đứa em trai gái đến, nếu cậu ấy có thời gian thì ăn cùng nhau một bữa.”
Lâm Sơ Thịnh gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Quý Bắc Chu, nhưng cô không ngờ Trương Duyệt Nhiên lại đi đến chỗ anh.
Hai người đang nói chuyện.
Nhưng cách cũng xa nên không nghe rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-ruc-lua/466679/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.