Ngày hôm đó sau khi Quý Bắc Chu kết thúc công việc, anh lái xe đưa Lâm Sơ Thịnh ra ngoài hóng gió.
Đang là lúc chiều hôm, phong cảnh cũng rất đẹp.
Từ cái đêm mà Lâm Sơ Thịnh bị muỗi đốt, Quý Bắc Chu rất ít khi hẹn cô ra ngoài vào ban đêm.
Da thịt anh dày, bị muỗi cắn mấy vết cũng không sao cả, nhưng trên chân Lâm Sơ Thịnh có mấy chỗ bôi thuốc xong vẫn còn nổi lên bọt nước, sưng lên làm anh nhìn mà thấy xót.
Xe dừng lại ở một chỗ không người cách xa trụ sở.
“… Mẹ em nói tết này muốn mời anh đến nhà ăn bữa cơm.” Lâm Sơ Thịnh thật sự không ngăn nổi sự nhiệt tình của bà Trình.
“Nếu rảnh được về nhà thì nhất định phải đi, anh cũng phải đến ra mắt chính thức với chú dì.”
“Còn nữa…” Lâm Sơ Thịnh hắng lại giọng, “Quý Thành Úc và Tiểu Thiến cũng nói muốn mời anh đến ăn cơm.”
“Tiểu Úc?”
“Cậu ta nói muốn gặp bạn trai em.”
“Thế thì để cho nó gặp.”
“Cậu ta còn nói phải ra oai phủ đầu với anh.”
Quen biết cũng nhiều năm, Quý Thành Úc đã coi cô thành người trong nhà, đối đãi như em gái, cho nên chuyện cô yêu đương, hắn cũng được coi là một nửa nhà mẹ đẻ, cũng có nghĩa vụ phải kiểm định giúp cô.
“Ra oai phủ đầu?” Quý Bắc Chu cong môi mỉm cười, “Anh cũng chờ mong lắm.”
Lâm Sơ Thịnh ho nhẹ hai tiếng, “Em nói sẽ dọa cậu ta chết khiếp đấy, nhưng cậu ra cứ bảo cứ đến tự nhiên.”
“Vậy chúng ta nhất định phải thỏa mãn nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-ruc-lua/466671/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.