Khi Quý Thành Úc theo đuổi Lâm Sơ Thịnh, không chỉ toàn trường, mà thậm chí bố mẹ hai bên đều biết chuyện.
Lúc đó Quý Bắc Chu thi đậu vào một trường Học viện Quốc phòng ở phương Bắc, trường học quản lý nghiêm khắc, anh cũng không liên lạc nhiều với người trong nhà, thỉnh thoảng mẹ có gọi điện thoại, ngoài việc dặn anh phải tự chăm sóc bản thân ra, bà còn bảo thành tích của em trai không tốt, lại còn yêu sớm.
“Không phải từ lúc tiểu học nó đã bắt đầu yêu sớm rồi à?” Quý Bắc Chu cười.
“Lần này không giống thế, nó rung động thật.” Quý Tô Hồng lại xúc động.
“Có lần nào mà nó không rung động thật?”
“Nhưng mà mẹ cũng thích cô bé này.”
“Mẹ gặp rồi à?” Quý Bắc Chu cười nhẹ.
“Là lớp phó học tập của lớp thằng bé, lần mẹ đi họp phụ huynh đã gặp rồi, cô bé mặc đồng phục trường, dịu dàng ít nói, mẹ cảm thấy em trai con không xứng với con nhà người ta đâu.”
“…”
Quý Bắc Chu chỉ cảm thấy như nghe một chuyện thú vị, về sau còn nghe được không ít chuyện nữa.
Em trai anh theo đuổi cô tận nửa học kỳ, mỗi ngày đều viết thư tình, đưa kẹo đưa trà sữa, không chịu học tập mà chỉ biết vây quanh con gái nhà người ta, cô cũng từ chối rồi nhưng người nào đó lại nhất quyết không chịu buông tay.
Cuối cùng xảy ra việc bị chó cắn kia.
Cũng bởi vì chuyện này mà bố mẹ hai bên đều biết chuyện.
Đến kì nghỉ Quý Bắc Chu về nhà, anh tâm sự với em trai:
“Nhiệm vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-ruc-lua/466611/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.