Một trận mưa dầm kéo dài mấy ngày liền, như thể mở màn cho mùa thu sang. Sau cơn mưa, hơi nóng mùa hạ biến mất hẳn, không khí bắt đầu se lạnh.
Vì phải chăm con gái ốm, chị Trương nghỉ việc một thời gian mới quay lại.
Trước đó, chị nhận được những món bổ dưỡng Diệp Thanh Lan gửi, nên trong lòng luôn cảm kích. Lần này trở lại, chị mang theo ít gà vịt và rau củ quê nhà do mẹ già nuôi trồng, định nấu cho Diệp Thanh Lan ít canh bồi bổ.
Nhưng vừa đặt chân về Lục Khê, chị đã nhạy cảm nhận ra không khí khác lạ.
Tuy vợ chồng họ thường xuyên đi công tác, nhưng hiếm khi cả hai cùng vắng nhà lâu như vậy. Vậy mà suốt một tuần dì về, bóng dáng của hai người đều chẳng thấy đâu.
Giữa chừng chỉ có Trình Phụng về lấy đi mấy bộ quần áo của Chu Biệt Hạc.
Thời tiết trở lạnh, chị Trương khó tránh được lo lắng, hỏi thử: “Trợ lý Trình, Tổng Giám đốc Chu đi công tác ở đâu? Có cần tôi chuẩn bị thêm vài chiếc áo khoác dày cho cậu ấy mang đi chống lạnh không?”
“Không cần.” Trình Phụng đáp, “Sếp không đi công tác, vẫn ở Lăng Giang.”
Chị Trương ngạc nhiên: “Không đi công tác, vậy Tổng Giám đốc Chu đang ở đâu?”
“Giang Hoàn Tân Phủ.”
Hai người thoáng nhìn nhau, đều đọc thấy sự khác thường trong mắt đối phương.
Rõ ràng, vợ chồng họ đang chiến tranh lạnh.
Làm việc bên cạnh Chu Biệt Hạc đã nhiều năm, rất hiếm khi thấy anh để lộ cảm xúc. Chị Trương thì càng hiểu rõ, bình thường tình cảm vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-quan-quyt/4888688/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.