Từ lúc Chu Biệt Hạc xuất hiện bất ngờ đến khi anh ôm cô, Diệp Thanh Lan hoàn toàn bàng hoàng.
Hai ngày trước anh còn ở New York, sao giờ lại xuất hiện ở đây? Cô vô thức dựa vào anh, Chu Biệt Hạc ôm cô nhẹ nhàng, thậm chí còn thừa một tay để lấy đồ của cô từ Quảng Vũ.
Quảng Vũ đứng lên, rõ ràng cũng không ngờ Chu Biệt Hạc xuất hiện.
Khoảng thời gian này, Quảng Vũ mượn lý do công việc, luôn công khai theo sát Diệp Thanh Lan. Dù trong lòng biết cô đã kết hôn, nhưng gặp mặt, anh vẫn khó tránh khỏi cảm giác xao động.
Lúc này, sự xuất hiện của Chu Biệt Hạc như một cái tát tỉnh táo, phá tan mọi ý nghĩ lãng mạn đó.
“Chủ tịch Chu.” Quảng Vũ giọng lễ phép, “A Lan bị sốt, tôi tiện đường đưa cô ấy đến bệnh viện.”
Nói xong, anh đưa túi xách của Diệp Thanh Lan qua.
Nghe thấy hai chữ “A Lan”, Chu Biệt Hạc thản nhiên liếc Quảng Vũ một cái, không thèm mở lời xã giao nửa vời nào, ôm Diệp Thanh Lan quay người rời đi.
Cánh tay anh ôm chặt và vững chắc. Dù nơi lấy m.á.u không đông người, nhưng sảnh cấp cứu bên dưới thì khá tấp nập. Diệp Thanh Lan muốn anh đặt mình xuống, liếc nhìn gương mặt lạnh lùng của người đàn ông, nói: “Chu Biệt Hạc… kết quả xét nghiệm m.á.u của em vẫn chưa lấy…”
“Ở đâu?”
“Tại khu vực tự phục vụ bên dưới.”
Nhân lúc nói chuyện, cô đẩy tay anh ra, bước khỏi vòng tay, bám vào tay vịn thang đứng vững.
Miếng bông thấm cồn trên tay đã hết tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-quan-quyt/4863183/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.