Quan Ninh đút Ngô Duệ kẹo đậu phộng, thừa dịp đợi đèn xanh, cô lấy lòng gãi cằm cậu bạn, sau đó quay đầu, thô lỗ nhét cục kẹo khác vào miệng Quan Trình.
“É ——” Quan Trình giật mình, ấm ức nhìn Quan Ninh.
Song Quan Ninh không nói gì nặng lời, chỉ nhắc nhở cậu phải học cách khống chế cảm xúc, “Em và Ngô Duệ là bạn, có thế nào đi nữa cũng không nên ra tay đánh người, Ngô Duệ không so đo với em, đổi thành người khác, cuối cùng chẳng phải em thua thiệt sao?”
Tủi thân và phẫn nộ trong lòng Quan Trình không cách nào hình dung bằng ngôn từ. Cậu không ngờ hôm qua Ngô Duệ múa mép rõ hay, làm cậu cảm động xiết bao, một khi thấy Quan Ninh đã mách lẻo, thứ tiểu nhân đê tiện! Cậu phụng phịu nhai kẹo đậu phộng rôm rốp, giơ tay xin Quan Ninh, “Chị, em muốn ăn cục nữa.”
Ngô Duệ nhìn cậu qua kính chiếu hậu, không giấu được đắc ý trên mặt.
Quan Trình gườm cái ót cậu ta, nhai kẹo như nhai người.
Tới cổng biệt thự, Ngô Duệ đậu xe xong, cực kì lịch thiệp xách hành lý của Quan Ninh, cậu và cô sóng vai đi đằng trước, tiếng bánh xe nghiền lên đường nhỏ lát sỏi đá, Quan Ninh thì thầm bảo Ngô Duệ, “Ngô Duệ, cậu mặc áo đen trông càng đẹp hơn.”
“Một hồi em lên lầu thay.” Ngô Duệ đang ước chi có lý do lên lầu hai sắp xếp.
Quan Trình đi sau hai người, thấy túi quần Ngô Duệ dôi ra một góc giấy trắng, cậu nhớ hôm qua Ngô Duệ căng thẳng đọc tờ giấy, ý xấu nổi lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-coi-nguoi/458340/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.