Quan Ninh quen ông chủ quán cơm, ông ấy thấy cô dắt theo một chàng trai trẻ lạ lẫm, sâu xa dòm họ một hồi mới kêu người dẫn bọn họ vào phòng riêng.
Ông chủ họ Lương, ông ấy lượn một vòng dưới sảnh thấy hết thảy bình thường mới rảo lên lầu tới phòng bao Quan Ninh đặt, vừa đứng một chốc Quan Ninh đã kéo cửa ra.
“Anh Lương kiếm em hả?” Quan Ninh hỏi.
Ông chủ Lương ngó vào trong, nhỏ giọng hỏi, “Đó là ai vậy?”
Quan Ninh thản nhiên tì tay lên cửa, ánh mắt tần ngần song giọng điệu cố tình mập mờ vài phần, “Một người bạn.”
Ông chủ Lương cũng là kẻ tinh tường, phát giác ra ngay chỗ khác thường, lập tức ướm hỏi có cần ông ấy chuẩn bị thêm cái gì cho hai người không. Quan Ninh gật đầu, thì thầm mấy câu với ông chủ Lương.
Khi Quan Ninh quay vào, Ngô Duệ đang cúi đầu chơi di động, vừa thấy cô trở về, cậu tức tốc thả máy lên bàn, đẩy thực đơn tới chỗ Quan Ninh, Ngô Duệ nói, “Chị ơi em gọi món rồi.”
“Kêu gì rồi?”
Ngô Duệ báo tên vài món, Quan Ninh gọi thêm đĩa sườn xào chua ngọt và tô canh xương hầm.
“Chị gọi thêm cho em hả?”
“Ừa, sắp tới sinh nhật cậu rồi, chân phải mau lành mới được.”
Thiệt ra chân Ngô Duệ đã đỡ hơn nhiều, chỉ cố ý què quặt trước mặt Quan Ninh, chỉ cần không phải vận động mạnh hai chân cậu đi đường không thành vấn đề. Ngô Duệ không thích canh xương nhưng thịnh tình khó chối từ, cậu miễn cưỡng nuốt vào bụng, ngoài miệng thì xởi lởi, “Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-coi-nguoi/458326/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.