Sau khi Tử Kính về Thanh Nghiêng đài việc đầu tiên nàng làm là đi "thăm hỏi" sẵn tụng kinh siêu độ cho Ma thần luôn.
Trúc Nghiệp nghe Tử Kính tụng kinh đã hơn bốn trăm năm, kỳ thật hắn cũng chẳng biết ác niệm trong lòng mình đã bị siêu độ hết chưa, hắn chỉ biết hôm nay Thượng thần Cẩm Minh trong lúc tụng kinh thế mà lại không chú tâm.
Ha ha, cái mặt lạnh như núi băng này thế mà trong chỉ trong một lần xuống trần lại động tâm rồi đấy. Cái gì mà thanh tâm quả dục không nhuốm bụi trần, tất cả cũng chỉ vì chưa gặp đúng người mà thôi.
Trúc Nghiệp ở trong hồ Duy Mộng bơi lượn một vòng, làm Ngọc Ức đang trốn trong lá sen khó hiểu nhìn lão già này lại đang phát điên cái gì.
Đúng vậy, Ngọc Ức chính là con cá tinh mà Tử Kính câu được ở hồ Khước Tịch, sau khi đem về Thanh Nghiêng đài nàng đã liền thả nó vào hồ Duy Mộng ngay cạnh rừng tre Ly Vân. Đáng ra lúc đầu khi thấy mỗi ngày sau này đều có thể nhìn tre đong đưa nó thấy rất vui mắt, nhưng sau đó, nó phát hiện ra trong hồ còn có một lão ma vật tên Trúc Nghiệp thì hết vui nỗi. Thượng thần à! Ngài xem, nó chỉ mới có sống năm mươi năm thôi, vậy mà bảo nó phải làm bạn với một tên hơn một ngàn tuổi thì cũng thật quá rồi.
Nhưng trái ngược với vẻ mặt sầu đời của Ngọc Ức, Trúc Nghiệp lại rất vui, cuối cùng sau nhiều năm cô đơn vậy, giờ hắn có thêm một tiểu bằng hữu, ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-xuan-coi-long-nguoi/399594/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.