Gương mặt Chính Phong điềm tĩnh không chút dao động, yên lặng như mặt hồ, cậu ngồi ở ghế đầu giường ngay cạnh, xoa tóc cô: “Ổn hơn chưa?”
“Ừm, không ngờ lại thành ra như vậy, làm anh lo lắng rồi.”
Chính Phong nhíu mày như người lớn đang dặn dò đứa trẻ vì không nghe lời một cách từ tốn, nhẹ nhàng: “Sao lại tự tiện uống, em cũng biết mình bị dị ứng mà?”
“Là Hàn Lâm mua cho cả phòng, chuyện này có thể là vô tình thôi, em không biết là có cà phê, với lại bình thường anh uống… em cũng… không ảnh hưởng nhiều, không ngờ…”
“Anh uống chứ có phải…” Chính Phong còn định hơn thua với cô nhưng chưa hết câu, cậu đã hiểu ra ý cô nói, liền im bặt vài giây.
Tuy Chính Phong không cho cô dùng cà phê nhưng cậu vẫn thường xuyên uống để tỉnh táo làm việc, có lẽ hôn nhau thì ít nhiều gì cũng truyền qua?
Ngay thời khắc đó, cậu quyết định cai cà phê luôn.
“Anh Chínhhh.” Tiếng gọi của Dư Cảnh cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.
Xung phong đi đăng kí nhập viện giúp cô mà chút thông tin về cô cũng không biết, từ nãy đến giờ ngồi ở quầy, mười dòng thì cậu ta điền đúng được một dòng, chín dòng còn lại tự sáng tạo điền vô.
“Ố, chị dâu, tỉnh rồi à? Chị không biết đâu, lúc nãy mặt anh Chính như này này, sát khí phải gọi là hùng dũng, anh cứ sợ cậu ta không nhịn được mà xông vào trong cơ đấy, không ngờ cũng cưng vợ dữ ha.” Vừa kể, Dư Cảnh vừa minh hoạ sinh động, tuy có hơi lố nhưng vẫn hợp tình hợp lí.
“Im miệng.”
Cứ tưởng có chuyện gì gấp, hoá ra lại đi lẻo mép kể hết ra, tên Dư Cảnh này chán sống rồi hay sao?
Lệ Thanh nghe được thì thích thú che miệng cười, đuôi mắt cong cong cực kì xinh xắn.
Hình tượng nãy giờ Chính Phong xây dựng bị tên này phá tan tành, thẹn quá hoá giận, cậu lôi cậu ta ra ngoài tẩn cho một trận.
Hiện tại, Lệ Thanh cảm thấy đã tốt hơn nhiều, cô muốn xuất viện để về nhà làm việc cho tiện hơn, nhưng tất nhiên là Chính Phong không đồng ý, cậu đã nghĩ ra kế hoạch khác.
Cả ngày còn lại, hai người ở trong bệnh viện bày binh bố trận, sắp xếp chiêu thức để tổng tiến công.
Công ty đối thủ lần này là Từ Giang.
So với Phong Nguyệt, Từ Giang đã có kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm trên thương trường, là đối thủ cạnh tranh hạng nặng với Phong Nguyệt về sức ảnh hưởng cũng như chất lượng thành phần.
U Linh bản đầu tiên chính là công ty họ sản xuất, đem lại lợi nhuận không hề nhỏ, lần này, vì để giành quyền sản xuất lần 2, cũng như cạnh tranh trực tiếp với Phong Nguyệt, họ quyết định đối đầu đến cùng.
7:30, 14/10/2018.
Không khí nặng nề bên trong phòng họp rộng lớn, tại sân nhà tập đoàn Từ Giang một bên là lão làng dày dặn kinh nghiệm, một bên là Phong Nguyệt trẻ tuổi, ngông cuồng, ở chính giữa là ông Lý - chủ sở hữu U Linh, người toàn quyền quyết định ai là người thắng cuộc và trở thành đối tác làm ăn với họ.
Hôm nay đi cùng cậu có Hạ Mộc và Hàn Lâm, cả ba ngồi ngang nhau cùng xem phần trình bày từ giám đốc Từ - con trai của chủ tịch, ngoại hình cậu ấy không giống ông Từ lắm, có lẽ là giống mẹ nhưng trông cũng khá vừa mắt.
Công ty họ dự định sẽ nâng cấp đời sống trong game để giống với ngoài đời nhất có thể, chẳng hạn như sẽ có lũ lụt, hạn hán, sóng thần và các thiên tai khác phù hợp với đặc điểm thời tiết trong nước hiện tại và tương lai.
Bên cạnh đó, hệ thống âm thanh cũng sẽ được cải tiến, có tiếng gió thổi mạnh vào mùa đông, tiếng ve kêu vào mùa hạ, âm thanh mạnh mẽ của công việc rèn sắt, chế tạo vũ khí, rất chân thực và cực kì sinh động.
Và đặc biệt là giảm hiệu suất cũng như dung lượng để dòng máy nào cũng có thể tải về mà không cần phải quá xịn.
Cả phòng dành cho giám đốc Từ một tràng vỗ tay, ánh mắt của bố dành cho cậu ta tràn đầy sự tự hào.
Đến lượt Phong Nguyệt trình bày.
Hàn Lâm cầm USB cắm vào máy tính, phản chiếu lên màn hình lớn thư mục bên trong.
“!!!”
Hoàn toàn trống rỗng, không tìm thấy bất cứ tệp nào, cậu ta thoát ra vào lại mấy lần vẫn như cũ, mọi thứ rối tung lên, Hạ Mộc chạy đến xem có giúp gì được hay không, loay hoay một hồi kết quả thu được vẫn là con số không tròn trĩnh.
Phải rồi, còn file dự phòng trên mạng, cái này được bảo mật bằng mật khẩu vừa dài vừa khó nhớ, muốn vào được cũng là cả một quá trình.
Hàn Lâm vào tài khoản SMS check kho lưu trữ, tương tự như USB, cũng trống rỗng, cậu ta cố gắng thử bằng nhiều cách khác kết quả vẫn như vậy.
Đến mức này, Chính Phong mới đi đến, bình tĩnh quan sát tình hình, cuối cùng nghiêng người, nói với giám đốc Từ: “Tình huống này tôi đã có sự chuẩn bị trước, giám đốc Từ, trong máy anh có giữ một bản dự phòng mà đúng không? Có thể cho tôi mượn?”
Câu nói này khiến mấy người ở đây rất ngạc nhiên, tại sao lại gửi bản thảo của mình cho công ty đối thủ được, điều này hết sức vô lí.
Chính Phong đoán được họ sẽ nghĩ gì, nhanh chóng nói thêm: “Mọi người không cần thắc mắc, quý công ty đây sẽ không mượn ý tưởng của chúng tôi, chỉ giữ giúp bản thảo phòng trường hợp bất đắc dĩ như hôm nay, có khi họ còn không thèm xem qua nữa ấy.”
Lời nói này của cậu ba phần giải đáp câu hỏi của mọi người, bảy phần còn lại là ngầm đá xéo Từ Giang đã giở trò chơi xấu và có lẽ ở đây chỉ có hai người hiểu rõ nhất.
“Làm sao có thể?” Từ thiếu gia mở máy lên, ban nãy chưa tắt hẳn nên rất nhanh đã truy cập vào được ổ đĩa trong máy.
“UL2PN, có file đó chứ?” Chính Phong đến sau lưng giám đốc Từ, tay đút trong túi quần, thong thả nói.
Không thể tin được, thật sự có ở đây!! Sáng kiểm tra máy đâu có thấy nó đâu.
“Làm phiền rồi.”
Cậu copy sang USB rồi trở lại chỗ cũ đưa cho Hạ Mộc trước sự kinh ngạc không thốt nên lời của đám người xung quanh.
Sao, sao có thể được?
Giám đốc Từ không tin vào mắt mình, khựng lại một khoảng lâu.
Cậu ta quay sang nhìn bố, sắc mặt ông ấy đã tối sầm lại, dáng vẻ ôn nhu ban đầu cũng biến mất.
Rốt cuộc là ai làm chứ? Người duy nhất có thể làm ra cái trò này không phải đã nhập viện ngày hôm qua rồi sao? Hôm nay cũng không có mặt mà?
Đúng như suy đoán của họ, người đưa file chuyển đến máy bên Từ Giang chính là Lệ Thanh, cô đã chuẩn bị sẵn tất cả, chỉ cần đợi thông tin từ Chính Phong sẽ gửi file chương trình đi ngay, mà hiện tại cô đang ở trên xe Dư Cảnh, cả hai đang trên đường đến địa điểm họp mặt, nơi không lâu nữa sẽ diễn ra một sự kiện trọng đại.
Cùng thời điểm đó, Chính Phong bắt đầu phần thuyết trình của mình: “Xin chào mọi người, tôi là Hứa Chính Phong của Phong Nguyệt, sau đây tôi sẽ trình bày phần chuẩn bị của chúng tôi. Trước hết, như mọi người cũng đã thấy, hệ thống an ninh và bảo mật của chúng tôi rất an toàn và muốn hack vào cũng rất khó khăn, điều này đảm bảo, thông tin của người chơi sẽ được bảo mật tuyệt đối, sẽ không có tình trạng buff bẩn hoặc hack gì ở đây cả. Sever sẽ luôn cập nhật để người chơi không bị quá tải và văng game. Về phần giao diện, chúng tôi quyết định giữ nguyên giao diện cũ, chỉ cải cách màu sắc, cách bố trí và nét vẽ để thêm phần phù hợp và sinh động hơn. U Linh trước đây chỉ có 10 nhân vật, chúng tôi đã thiết kế thêm 20 nhân vật nữa, tổng cộng là 30 nhân vật, mỗi nhân vật đều có những câu chuyện riêng mà khi chơi thì mới có thể khai thác để biết rõ thêm được, đồng thời trang phục đều được nhà thiết kế thiết kế riêng phù hợp với tính cách và kĩ năng của nhân vật, đây chính là hệ thống tất cả các nhân vật, file chi tiết vừa gửi cho chủ tịch Lý rồi, lát nữa ông có thể xem qua. Và những điều này vẫn chưa là gì, chúng ta đến với phần quan trọng nhất, cũng là tâm huyết của tôi và… vợ chưa cưới.”
Chưa bao giờ thấy Chính Phong nghiêm túc như này, cách dẫn dắt của cậu rất khéo léo khiến ai nấy đều tò mò, nóng lòng muốn tải game ngay về để chơi thử.
Cậu cứ mặc sức nói, theo sau đã có Hạ Mộc hỗ trợ chuyển hình ảnh và thông tin cơ bản trên màn hình chiếu, phối hợp cực kì ăn ý và chuyên nghiệp.
“Thú vị đấy, cậu nói thử xem.” Ông Lý cực kì hứng thú, dáng ngồi thoải mái dựa lưng vào ghế ban đầu đã đổi thành chống tay lên bàn, hướng người về phía trước đồng thời đeo cặp kính lão từ đầu đặt sẵn trên bàn không có ý định động đến.
“Không giấu gì mọi người, tôi và cô ấy nhờ U Linh kết nối mà đến được với nhau nên game này rất có ý nghĩa đối với chúng tôi. Để chứng minh điều này, mọi người có thể thấy top 1 và 2 bảng xếp hạng hiện nay vẫn là tôi và cô ấy, cho thấy chúng tôi đã chơi rất lâu và mọi ngóc ngách về game đa số đều nắm rõ, những phần lỗi nhỏ, thiếu sót đại loại như cốt truyện thiếu logic hay linh thú đến level 99 sẽ không tăng cấp được nữa chúng tôi đều đã chỉnh sửa và hoàn thiện. Việc kết hiệp lữ trong U Linh sẽ không chỉ là nam với nữ nữa mà là cho tất cả giới tính, chúng tôi tôi trọng và ủng hộ quyền tự do của mọi người. Thêm vào đó, sẽ ưu ái hơn cho các cặp đôi có điểm số cao, khi đạt đến một con số nhất định, hệ thống sẽ mở ra chức năng kết nối video, vừa chơi game, vừa được nói chuyện, nhìn thấy mặt nhau, riêng tôi, tôi rất thích chức năng này. Ngoài ra, mỗi cặp đôi sẽ có thêm cơ hội để nhận một phần quà đến từ Phong Nguyệt mỗi cuối tuần và tất nhiên là không giới hạn thời gian, đó là chi phiếu tài trợ toàn bộ các cuộc gặp gỡ, hẹn hò ngoài đời của họ, tôi mong chức năng này sẽ gắn kết thêm được nhiều cặp đôi và họ sẽ tìm được một nửa cuộc đời của mình giống như tôi. Xin hết! Cảm ơn đã lắng nghe.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]