“Đi thôi, lát rồi xem.” Chính Phong kéo tay cô.
Nhìn qua phiếu khám bệnh đều không có gì đáng bận tâm, lời quan trọng bác sĩ cũng đã nói rồi nên cậu cảm thấy nhẹ nhõm vài phần.
Đây cũng là một phần trong dự định của cậu, trước mắt đã thành công mĩ mãn.
Ăn sáng xong cậu đưa cô đến công ty, đám người Dư Cảnh đã chờ sẵn, vừa nhìn thấy đã lôi Lệ Thanh đi trước, cậu đứng trước cửa xe vẫy tay với cô.
Hôm nay đã là 29/12, còn một ngày nữa là đến tết dương lịch, cả công ty đã được nghỉ phép, chỉ còn ban cốt cán ba thành viên này vẫn đang vùi đầu vào máy tính, tập trung cho việc thiết kế lại trang web của công ty chào mừng năm mới.
Công việc không khó nhưng ở công ty ngoài Lệ Thanh ra thì đều được phép nghỉ rồi, hai con người khô khan kia cũng chịu thua đành phải gọi cô đến.
Phần lên ý tưởng tốn khá nhiều thời gian còn phần thiết kế thì tương đối nhanh, cũng đã từng làm việc chung nên họ phối hợp rất ăn ý, hoàn thành đúng tiến độ công việc, vượt mức chỉ tiêu đặt ra ban đầu.
Cơm hộp vẫn còn đặt trên mặt bàn, cuối cùng cũng được thu dọn vào thùng rác, cả nhóm dọn dẹp phòng làm việc trong tích tắc, trong lúc Lệ Thanh đi vệ sinh, Dư Cảnh lén thông báo với Chính Phong một tiếng.
“Anh đưa em về.” Dư Cảnh tắt điện thoại sau khi đọc tin nhắn, xách túi xách của cô đi trước, không cho cô cơ hội từ chối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-va-trang/2674688/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.