Lệ Thanh đấm vào ngực cậu một cái, từ nãy đến giờ cô không quay lưng lại nhìn được vì vướng víu thứ phía trước nên hoàn toàn mù mịt về người đến thăm.
“Chào mọi người năm mới.” Chính Phong gượng gạo cúi đầu chào, tay ôm chân cô lùi về sau mấy bước nhét cô lại trong phòng.
Những người vừa đến cũng có chút ngượng nhưng rất nhanh đã hoà hợp bình thường trở lại.
Cậu mời khách ngồi xuống ghế sofa, qua loa thu dọn đống đồ trên bàn để gọn sang một bên.
Chưa đến 5 phút sau, Lệ Thanh đã ra ngoài với một giao diện sạch sẽ, thanh khiết.
“Sao mọi người đến mà không nhắn cho con??”
Những người mới đến bao gồm chú Hoàng, dì Vân, hai bác Dương, Minh Vũ và Vương An.
Người lớn thì vẫn đang tán gẫu, Minh Vũ và Chính Phong ngồi một góc cắm đầu nghịch chiếc điện thoại của cô, còn Vương An thì ngồi cạnh đó quan sát.
Cô ngồi trên chiếc ghế đơn còn sót lại duy nhất, trên bàn đã bày sẵn một chút đồ ăn vặt và nước uống, có lẽ là Chính Phong đã chuẩn bị.
“Làm sao? Vừa có chồng liền quên đi chú dì à?” Chú Hoàng cười, gương mặt góc cạnh loé lên tia tươi vui.
“Chú nàyyy!!”
“Gia đình nhà dì lâu ngày mới đoàn tụ nên mời cả nhà cùng nhau đi ăn uống, trên đường đi nghe dì Vân con nói con sống ở gần đây nên tiện thể ghé thăm con.” Dì Dương đứng ra bảo vệ cô.
“Lâu ngày không gặp, cháu lớn thế này rồi, ăn gì xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-va-trang/2674677/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.