Lâm Xuất đứng ở cửa ra vào một lúc.
Ngôi nhà bọn họ đang ở rất lớn, nhưng cũng chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong toàn bộ trang trại rượu. Bên ngoài cửa sổ sát đất là một khu vườn được thiết kế tinh xảo, được xây dựng theo góc nghiêng của sườn núi, khi nhìn xuống thì có thể thấy cả hàng kiến trúc một tầng, trong màn đêm hiện ra những viền trắng nhấp nhô, Lâm Xuất đoán đó là vị trí của hầm rượu.
Anh không ra ngoài, mà dẫn Zart lên tầng.
Tầng hai và tầng ba chắc là khu vực riêng của Thẩm Phong Lai, Lâm Xuất biết như vậy rất mất lịch sự, nhưng anh vẫn nhịn không được đứng ở cửa nhìn xung quanh. Tất cả cửa phòng đều mở ra, tầng hai có phòng ngủ chính, hai phòng khách, một phòng sách và một phòng âm thanh. Một nửa khu vực tầng ba là một phòng hoa xinh đẹp, đầy đủ các loại cây khác nhau. Có một cánh cửa hình vòm bên phòng hoa, sau khi mở ra là một căn phòng rất lớn, trống rỗng, trông rất quạnh quẽ.
Mỗi phòng đều được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, chỉ có phòng tắm là có chút hơi thở sinh hoạt và một ít đồ vệ sinh cá nhân của một người.
Ở đây không có bất kỳ dấu vết Thẩm Phong Lai sống chung với ai đó.
Không biết vì sao, Lâm Xuất thở phào nhẹ nhõm.
Anh biết Thẩm Phong Lai chưa kết hôn. Không có bất kỳ bằng chứng nào, chỉ dựa vào trực giác. Trực giác này chưa bao giờ mạnh mẽ như vậy, va chạm với lí trí.
Nhưng nếu Thẩm Phong Lai chưa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-trong-som-binh-minh/1854403/chuong-12.html