10.
Mẹ trở về quê, sợ ở đây lâu ngày sẽ nhìn vật mà nhớ người, vì thế chỉ còn lại cô ở lại sắp xếp lại di vật của ba.
Bên trong di động của ba, cô tìm được nhật kí cuộc gọi, quả nhiên bên trong tìm thấy số di động của Mạc Tuyết.
Có thể Ôn Dĩ Hành cũng không biết, bạch nguyệt quang của hắn là giáo viên dạy kèm tiếng anh của cô khi còn học cao trung.
Hồi sơ trung cô sinh bệnh phải tạm nghỉ học 2 năm cho nên lúc lên cao trung kiến thức có chút không theo kịp.
Tính tình Mạc Tuyết có chút thẹn thùng, nói chuyện giọng nói nhẹ nhàng mềm mại đặc trưng của cô gái vùng Giang Nam. Cô liếc mắt một cái liền nhìn trúng muốn cô ấy trở thành giáo viên dạy kèm cho mình.
Mạc tuyết nói gia cảnh không tốt lắm, bố mẹ cô ấy ly hôn, Mạc Tuyết theo bố cùng nhau sinh hoạt trôi qua rất khó khăn, học phí đại học lại tốn kém cho nên cô ấy đi làm thêm.
Cô thích tính tình Mạc Tuyết, cảm thấy cô ấy chăm chỉ lại ưu tú.
Cô thích tất cả người ưu tú, mấy năm đại học Mạc Tuyết đều có quan hệ thân thiết với nhà cô.
Ngày lễ tết đều sẽ lấy tiền nàng tích góp mua lá trà quý đến cho ba cô.
Ba cô vấn luôn khen Mạc Tuyết là người biết ơn, là một đứa trẻ ngoan.
Cho đến ngày nọ, cô đi qua trường đại học thấy ba Mạc Tuyết mặc quần áo bảo hộ công trường, cầm theo một túi nilong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-trang-chang-den-kip/2886722/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.