Tác giả: Đại Dã Thất Hải
Biên tập: Vãn Ca
- ---------------------
Thẩm Thù mơ màng ngủ đến khi mặt trời lên cao mới dậy, chiếc chăn của Lâm Mộc Tắc đắp trên người cậu truyền tới từng đợt hương thơm thảo dược, hơi đắng, có điều cũng coi như yên giấc.
Cậu dụi mắt từ từ thích nghi với ánh sáng, cảnh vật xung quanh lại khác những lần thức dậy trước. Bấy giờ cậu mới kịp nhận ra có lẽ mình đang ở trong phòng Lâm Mộc Tắc.
Đứng bật dậy, phát hiện Lâm Mộc Tắc không ở trong phòng, cậu cuống quít mở cửa ra tìm người, lại phát hiện chàng đang ngồi giữa sân phơi nắng pha trà.
Lâm Mộc Tắc nghe thấy tiếng Thẩm Thù mở cửa thì chưa quay người vội, thuận tay cầm một chén trà đặt lên bàn nhỏ, rót ít nước trà vào trong.
"Dậy rồi? Qua đây ngồi đi. Hôm nay là ngày nghỉ, không giảng bài."
Thẩm Thù đi tới, kéo ghế nhỏ ngồi xuống cạnh Lâm Mộc Tắc, cầm chén trà tỏa khói nghi ngút lên ủ trong tay.
"Chứng hàn của tiên sinh..."
"Bệnh cũ mà thôi, không đáng ngại." Lâm Mộc Tắc nhấp một ngụm nước trà, "Đêm qua... đa tạ."
Thẩm Thù gật đầu, lòng lại hơi hụt hẫng. Cậu thà Lâm Mộc Tắc để mình làm nhiều việc hơn chút, chứ không muốn nghe tiếng cảm ơn từ miệng chàng. Con người luôn rất kỳ lạ, ngày càng tham lam, ngày càng không hài lòng, cậu muốn khoảng cách giữa mình và Lâm Mộc Tắc ngắn đi chút nữa, nhưng Lâm Mộc Tắc lại như tự dựng lên bức tường vây, quay lưng với cậu, không cho cậu mảy may tới gần.
Tới tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-toi-muon/230268/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.