Bạch Nguyệt Như gặp Quý Gia Hải lần đầu năm mười chín tuổi.
Năm ấy mùa đông lạnh cực kì, Bạch Nguyệt Như đi theo mẹ là Tôn Vu Phương tới chúc tết bà dì Bạch Trường Anh.
Nói đến lại buồn cười, mười chín năm qua lần đầu tiên Bạch Nguyệt Như biết mình có bà dì ở thôn Liễu Sao. Lần này tới là vì hai mẫu đất của bà dì. Bà dì có hai người con từ hồi còn trẻ đã theo người vào thị trấn buôn bán nên chẳng hiếm lạ hai mẫu đất kia vậy nên bà dì tính chia cho bà con thân thích của mình, do đó hai mẫu đất này trở thành miếng thịt ngọn với đông đảo thân thích. Lúc ấy có đất mới có tiền. Tôn Vu Phương muốn có hai mẫu đất này nên mới kéo Bạch Nguyệt Như tới chúc tết.
Bạch Nguyệt Như rất ghét dáng vẻ vì cái lợi trước mắt của Tôn Vu Phương nên không muốn đi, nhất là đi cùng Tôn Vu Phương.
“Con bé này sao không hiểu chuyện thế? Hử? Con có biết hai mẫu đất của bà dì rộng bao nhiêu không? Hai mẫu đất này ở thôn Liễu Sao rất phì nhiêu, nếu có được nó mẹ sẽ đổi với thôn Dương Lâm, ít nhất có thể đổi được bốn mẫu, có bốn mẫu này, chúng ta sẽ không nghèo như bây giờ nữa.” Tôn Vu Phương không quen nhìn Bạch Nguyệt Như ra dáng thanh cao, phân tích lợi hại với cô một hồi, “Đầu năm con làm loạn muốn học cấp ba nhưng không được, đó là vì sao? Còn không phải là bởi chúng ta nghèo à. Nếu có được bốn mẫu dất này, ông Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-thoi-qua-nui/230192/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.