[Nàng tiên cá] phiên bản đời thực.
Liễu Liễu đã quên tôi, không chỉ tôi mà còn đa số những ký ức khi đến Tứ Xuyên em cũng quên mất. Hơn nữa em đã yêu Điền Tử Nhân.
Điền Tử Nhân đã yêu em từ lâu. Người đàn ông như vậy, có bằng cấp tốt, có gia cảnh giàu có, giơ tay nhấc chân đều tản ra phong độ của giới thượng lưu, khuôn mặt anh tuấn, nói năng tao nhã lại còn rất biết cách dịu dàng chăm sóc. Anh ta đã cực nhọc cả ngày lẫn đêm không ngừng ở bên cạnh Liễu Liễu, chăm lo chu toàn cho Liễu Liễu.
Yêu anh ta là chuyện sớm muộn thôi.
Tôi mang theo nụ cười rời khỏi Tứ Xuyên, cho dù Liễu Liễu không còn nhớ tôi là ai, không còn nhớ chúng tôi đã từng yêu nhau, nhưng sau này chúng tôi không cần phải lảng tránh nhau nữa. Chúng tôi có thể ngẫu nhiên gặp mặt, cùng sống dưới một bầu trời, tôi đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Mạc Tri Văn tới đón tôi, liên tục hỏi về tình hình của Liễu Liễu.
Tôi kinh ngạc nhìn cô ấy, sao cô ấy lại quen biết Liễu Liễu.
Mạc Tri Văn áy náy cúi đầu, em chỉ nói một chút… chuyện trước kia của chúng ta.
Chuyện gì? Hô hấp của tôi như muốn dừng lại.
“Hôn nhân của chúng ta… Cả cái thai không thể không phá… Và giấc mộng chung của chúng tôi… Ngôn Mặc, em yêu anh!”
Tôi bật cười, tiếng cười rất lớn, cười ra nước mắt.
Đàn ông chắc hẳn nên quý trọng người phụ nữ đã yêu anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-thoi-mua-he/3140434/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.