Không phải người đàn ông phụ bạc nào cũng có một khuôn mặt đào hoa, ít nhất Loan Chi Thanh không phải vậy. Tôi đã gặp mặt anh ta một lần, chỉ nhìn qua nhưng cũng biết khuôn mặt anh ta rất đẹp, rất khôi ngô tuấn tú, khí chất vô cùng nho nhã, đôi mắt lại có nét hơi u buồn.
Với lại, tôi không phải là phụ nữ, nhưng tôi biết, người đàn ông như vậy rất dễ khiến phụ nữ nảy sinh cảm giác an toàn.
Loan Tử Thanh nói một tháng này anh ta đều làm việc ở phòng bệnh, ngày hôm nay trùng hợp nhận được một ca giải phẫu nên anh ta mới đến sớm để thảo luận với đồng nghiệp.
Anh ta ngồi xuống bên cạnh tôi, đánh giá tôi.
“Liễu Liễu vẫn khỏe chứ?” Anh ta hỏi tôi.
Tôi cười khổ không trả lời.
Anh ta có vẻ hiểu lầm: “Ngôn Mặc, anh yên tâm, chỉ cần anh và Liễu Liễu chung sống vui vẻ, thì tôi sẽ không tiếp tục đến làm phiền cô ấy nữa.”
Liễu Liễu và tôi không thể vui vẻ ở bên cạnh nhau như trước, nếu không sao cô ấy lại rời bỏ tôi.
Tôi ho sù sụ làm kim truyền dịch trên tay bị lệch vị trí, chảy máu, Loan Tử Thanh vội đứng lên: “Mau, đặt cánh tay nằm ngang.” Anh ta điều chỉnh lại vị trí kim truyền dịch cho chính xác, lúc này máu mới ngừng chảy.
“Có cần tôi gọi Liễu Liễu giúp anh hay không, để cô ấy ở bên cạnh anh?” Loan Tử Thanh nhiệt tình nói.
Tôi xua tay.
Anh ta lại ngồi xuống.
“Chuyện tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-thoi-mua-he/3140425/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.