Câu hỏi đó, Từ Giai đã nhanh chóng cho tôi đáp án.
Trong lớp học nhạc jazz, tôi giới thiệu lại một lần nữa kỹ năng của dàn nhạc diễn tấu hiện nay, nói hơi nhiều khiến cổ họng không được thoải mái, nhớ đến tối còn phải chủ trì tiết mục, vừa hết tiết học tôi vội vàng uống mấy viên thanh giọng giảm đờm.
Học sinh tốp năm tốp ba ra về, tôi thu dọn đồ đạc trên bàn.
Một làn gió thơm thổi qua, Từ Giai đứng trước mặt tôi, vẻ mặt giận dỗi nói: “Ngôn Mặc, đi uống cà phê với tôi!”
Tôi sửng sốt, “Làm sao vậy?”
“Tại con nhóc Liễu Liễu làm tôi tức giận. Anh nói xem, cậu ta thất tình cũng đâu phải lỗi của tôi, tôi không thèm để ý tới cậu ta nữa!” Từ Giai bực bội nói.
“Cô ấy thất tình?” Người đàn ông nào nhẫn tâm khiến một cô gái đặc biệt như thế thất tình? Tôi từng nghe Từ Giai kể, Liễu Liễu đi học rất sớm, khi tốt nghiệp Thạc sĩ thì tuổi còn nhỏ hơn mấy người tốt nghiệp Đại học, thành tích ưu việt, vừa ra trường, đã được trường Đại học Kỹ thuật giữ lại.
Thời gian còn sớm, tôi cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Tôi và Từ Giai không đi xa, đến tiệm cà phê ngay cạnh trường Đại học Kỹ thuật.
“Sao, chẳng lẽ cậu ấy không thể thất tình à?” Từ Giai chống cằm, hỏi tôi.
Trước mặt là một ly cappuccino uống hết hơn phân nửa.
Tôi cười cười.
“Thật ra bọn họ chia tay hơn một năm rồi, không biết tại sao vẫn cứ dây dưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-thoi-mua-he/3140412/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.