Gần hết năm 2000 không thấy cơn đại hồng thủy nào như lời đồn của thiên hạ, vậy mà nhiều người đã lo lắng và tin có ngày tận thế. Mấy tháng qua, Thành thường tới nhà Ngọc, ông bà Năm ưng ý lắm, họ thấy Thành là người hiền lành chăm việc. 
Chiều nay, Khánh từ Sài Gòn về sau mấy năm theo học cử nhân kinh tế, nên ông bà Năm phấn khởi chuẩn bị bữa cơm mời cả gia đình Tư Bảo tới chung vui. Thắm là cô con gái một của gia đình Tư Bảo, nghe tin Khánh về cô cũng tới cùng ba má. Sau khi các món ăn được bày ra, ông Năm cầm ly rượu nói: 
- Lâu rồi mới có cuộc đoàn tụ, cả nhà nâng ly, bữa nay có gia đình chú Tư, có anh Thành, có cháu Nam bạn của thằng Út về chơi, tôi vui lắm. 
Bà Tư nhìn Khánh và con gái mình rồi quay qua nói với bà Năm: 
- Chị Năm, giờ Khánh nó học xong rồi, chừng nào thì tính chuyện cho hai đứa nó? 
Bà Năm trả lời: 
- Tôi cũng muốn chúng nó sớm về chung mắm chung cơm lắm! 
Thắm ngồi gần Khánh, cô để ý Khánh múc đồ ăn cho Nam. Ngồi đối diện Khánh là Ngọc và Thành, Khánh vui và nghĩ, chị Ba và anh Thành có lẽ họ đã thương nhau. Ông Năm vô trong nhà cầm cây đàn bầu, ông Tư cũng cầm cây đàn kìm trên tay và Thành chỉnh lại dây guitar. Ông Năm nói: 
- Đúng ra hát cải lương là phải có đủ bộ như đàn cò đàn tranh… Tuy không có đủ nhưng vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-qua-rang-mu-u/3243512/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.