E Mơiđôi tay đanghứngnắng.
Cóphiềnhứngcảtrái tim anh?
—————-
"Em đi với anh một chút được không?"
Hotboy đưa mắt thâm tình, giọng điệu nhẹ nhàng mở lời với Anh An, nhưng cậu ta chưa nghe Anh An đáp lại đã thấy Nguyên An đưa tay xách cổ áo Anh An lôi đi, không nặng không nhẹ buông một câu:
"Xin lỗi, phải về rồi."
"Bạn trai tôi có tính chiếm hữu cao lắm. Tạm biệt, mong mọi sự không tốt lành đến với bạn!"
Hotboy: "..."
Nguyên An: "..."
Miệng con nhỏ này độc như Strychnine* vậy.
* C21H22N2O2: chấtđộc, loạinàychỉcầnmộtlượngcực-cực-cựcnhỏcũnggâychếtngười.
Mặc dù không thích kiểu lôi cổ áo kéo đi như chủ dẫn chó của Nguyên An, nhưng nể tình cậu bạn cùng nhà "giải quyết" nhanh gọn lẹ người yêu cũ kia, Anh An vẫn vui vẻ ôm mèo ngồi ngay ngắn ở yên sau cùng nhau về nhà.
"Cảm ơn bạn cắt ngang cái người không hề đáng yêu kia hộ tôi."
"Tôi không giúp bạn."
"Không cần khiêm tốn gì đâu, tính tình tôi ngay thẳng, phải cảm ơn thì cảm ơn thôi."
"Bây giờ là gần 12h trưa, quá giờ cơm thường ngày của tôi rồi. Tôi thật sự phải về để ăn cơm. Tôi không vì bạn."
Anh An: "..."
Anh An bĩu môi, con trai gì mà cộc cằn.
"Chủ mày không đáng yêu gì cả." Anh An ôm con mèo trong lòng, lẩm nhẩm tâm sự.
Đối với thái độ của Anh An, con mèo chỉ đưa mắt liếc cái nhẹ, sau đó cụp mắt yên vị trong lòng cô nàng.
Mèo: Ngươi nghĩ trẫm sẽ quan tâm ư?
Anh An: "..."
"Mày cũng không hề đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nua-ngoai/2956778/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.