Edit: @fanbaoyuan
***
Ngày ấy, Giang Kiến Hoan vội vàng lấy đồ đạc rời đi ký túc xá vẽ lên dấu chấm câu tròn trĩnh.
Về sau mỗi một ngày ở bên trong đều vượt qua binh hoang mã loạn, cô phân không ra dư thừa tâm tư tới nghĩ những việc này.
Tại Thẩm gia quay vòng ở bên Giang Tân để được nộp tiền bảo lãnh ra, Dịch Tình Tuyết xuất viện, càng không ngừng có người tới cửa đòi nợ, trốn ở trong nhà nửa bước không dám ra ngoài, sau đó là xuất ngoại.
Cái khoảng cách liên tiếp biến cố kia đã qua nửa tháng, tại đây Giang Kiến Hoan không có liên lạc qua bất cứ người nào bọn họ, mà Trì Lam cùng Tô Mạt cũng không còn liên lạc qua cô.
Đi vào cửa khẩu đăng ký một khắc này, Giang Kiến Hoan đem thẻ điện thoại ném vào thùng rác.
Thẩm Tại Hỉ ở phía trước lôi kéo hành lý thúc giục cô một tiếng, cô tăng tốc bước chân, đi theo bước tiến của hắn.
-
Thời điểm vừa mới bắt đầu, xác thật rất khó tiếp nhận, nhưng mà về sau Giang Kiến Hoan cũng nghĩ thông suốt, từ trên căn bản nói, Trì Lam cũng không có làm gì sai, thích một người là quyền lợi của cô ấy, chỉ là người kia vừa vặn là bạn trai cô thôi.
Nghe xong Giang Kiến Hoan trả lời, Trì Lam trầm mặc một chút, một lát sau, mới nhẹ giọng nói.
“Cậu có thể hiểu được cái kia thật quá tốt rồi.”
Giang Kiến Hoan gật đầu.
“Tôi có thể lý giải cậu, nhưng là tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-noi-len-khi-nho-anh/1947561/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.