Edit: Đào Sindy
Trở lại nội thành, vừa đúng giờ ăn trưa
Lâm Hoè trên đường kích động dự định đến nhà hàng cua. Cua lột sốt cam, là chuyện tốt của đời người. Lâm Hoè không chút kiêng kỵ liền say cua, uống vào nửa ấm rượu Hoa Điêu.
Cua là thứ không dễ đối phó, Trần Nhứ ăn không quen. Tách ra móc móc, suy nghĩ cả nửa ngày cũng không thu được nhiều, vỏ trong tay chất đống lại là một mảnh hỗn độn.
Cô có chút thất bại. Cúi đầu xuống bắt đầu ăn chén cà ri hoa cua tinh tế trước mặt.
Tạ Nghiêu Đình ăn rất ít, lại không ăn món lạnh.
Trần Nhứ hỏi anh: "Anh không thích ăn cua à?"
Lâm Hoè một mặt xem thường, nói: "Anh ấy kén ăn vô cùng, tôi còn chưa thấy thứ gì anh ấy thích ăn cả."
Tạ Nghiêu Đình cười, không lên tiếng. Chậm rãi nhận lấy mở mai cua. Từ càng đến chân cua, thay đổi khớp nối, vặn, kéo, bóc, động tác đâu vào đấy, ngay ngắn trật tự. Chỉ chốc lát sau, đã bóc được nửa đĩa thịt cua. Anh đẩy đĩa lên trước mặt Trần Nhứ, lại lấy khăn ướt trên bàn, xoa xoa ngón tay.
Ánh mắt Trần Nhứ bị hấp dẫn, nhỏ giọng hỏi: "Cho tôi?"
Tạ Nghiêu Đình: "Ừm."
Anh nhìn cô, cong môi, im lặng cười.
Lâm Hoè cầm thìa múc một nửa thịt cua nhai trong miệng: "Không biết còn tưởng rằng Tiểu Nhứ là con gái của anh đó."
Mặt Trần Nhứ bỗng nhiên như bị phỏng. Sau đó vui vẻ nhảy cẫng lấy đĩa thịt cua đến tay mình, thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-va-hoa-hong/2351703/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.