Trời đã sáng, tuyết cũng đã ngừng rơi.
Nhiệt độ bên ngoài thấp, trong phòng lại ấm áp, vì sự chênh lệch nhiệt độ này mà trên kính cửa sổ được phủ lên một tầng sương mờ mịt. Ở hai bên đường, cây cối cao lớn cũng đều đã rụng hết lá, đọng lại trên những cành cây khẳng khiu là những giọt sương băng. Trên ban công, cỏ cây vẫn xanh tươi, so với khung cảnh kia, dường như là hai thế giới.
Trần Nhứ tắm xong bước ra, tùy ý mặt một chiếc váy ngủ chần bông thuần trắng, thiết kế rất đặc biệt, tay áo lửng rộng rãi, lúc giơ lên cao sẽ sà xuống giống như cánh bướm. Chiếc váy rất ngắn, lộ ra đôi chân thon dài trắng như tuyết phía dưới, đôi chân trần kiễng lên bước đi trên sàn nhà, giống như chú nai trong rừng, nhẹ nhàng đi tới phòng bếp.
Thói quen làm việc và nghỉ ngơi của Tạ Nghiêu Đình đã được rèn luyện từ nhỏ, mỗi ngày đồng hồ sinh học vẫn luôn kiên trì đều đặn, chưa bao giờ nằm ỳ trên giường.
Thành thạo trộn bột mì với cải bó xôi thái nhỏ và trứng, cho một ít dầu ô liu vào chảo rán, múc một muỗng bỏ vào chảo, đi đôi với tiếng tí tách, hỗn hợp đặc lại dần, trở thành một chiếc bánh.
Trần Nhứ ló đầu ra nhìn trước cửa, thấy anh mặc một chiếc áo len lông cừu màu cà phê, để tiện hoạt động, ống tay áo vén lên đến khuỷu tay, lộ ra cổ tay thon dài trắng nõn, tương phản với màu trầm tối của chiếc áo len, lại càng thêm tươi sáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gio-nam-va-hoa-hong/2351661/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.